" Hức…Lăng…Phong"
Hàn Khả Nhiên cố gắng thều thào tên của anh, cô mệt mỏi rơi nước mắt. Cuối cùng anh cũng đến rồi…
" Ngoan đừng sợ, có tôi ở đây rồi!"
" Ưm…"
/Phịch/
Vu Vĩnh Thiên do trúng hai phát đạn ngay gần tim nên liền đau đớn gục ngã.
Vu Vĩnh Thiên:" Rốt cuộc…là tại sao?"
Chu Lăng Phong đến lúc này thì không còn quan tâm đến hắn nữa, anh quay người bế cô rời đi bỏ mặc hắn vẫn còn đang hoang mang
" Khoan đã…đứng lại cho tao"
“…”
Sau đó thì người của Chu Lăng Phong cũng lần lượt tràn vào hạ hết mấy tên thuộc hạ của Vu Vĩnh Thiên. Thư ký Trần đi theo sau để giải quyết hiện trường cho gọn gàng sạch sẽ, cậu từ từ đến gần chổ của Vu Vĩnh Thiên sau đó nói.
" Vẫn không biết vì sao à?"
“…”
Bây giờ hắn đang thoi thóp, níu kéo sự sống ngắn ngủi còn lại của mình. Hắn vẫn không chấp nhận việc mình thua Chu Lăng Phong.
Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu mà Chu Lăng Phong lúc nào cũng cướp lấy mọi thứ của hắn chứ. Không công bằng, thật không công bằng…
Vu Vĩnh Thiên:" M*… kiếp, tại… sao chứ."
Thư ký Trần:" Là vì ngay từ đầu anh vốn không là đối thủ của Chu tổng rồi"
…
Một tiếng trước.
Thư ký Trần:" Ông chủ, đã tìm thấy bà chủ rồi!"
Chu Lăng Phong:" Mau đến đó nhanh!"
Chu Lăng Phong sau khi nghe thấy tung tích của cô thì liền vội vã chạy đi, nhưng sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3503319/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.