" Không biết tại sao Vu tổng đây lại bắt người của tôi đi, nhưng tôi nói cho cậu biết, hậu quả của việc này không lường trước được đâu"
[Vâng, tôi cũng mong chờ đây!]
[Tút tút tút]
“…”
Đầu dây bên kia đã cúp máy, mặt của Chu Lăng Phong bây giờ không thể nào lạnh hơn, anh nắm chặt bàn tay của mình thành nắm đấm rồi đấm lên cửa kiến xe khiến nó hiện lên một vài vết nứt. Sau đó Chu Lăng Phong nhanh chóng bấm gọi số của thư ký Trần rồi gọi.
[Alo ông chủ]
" Tìm tung tích của cô ấy, mau lên"
Thư ký Trần ở đầu dây bên kia cũng nghe được mùi thuốc súng phát ra, sau đó cậu đổ mồ hôi hột trả lời.
[Vâng, tôi sẽ cố gắng tìm ra bà chủ ạ]
“…”
…
" Ưm…?"
Hàn Khả Nhiên từ từ tỉnh dậy, cô cảm thấy đầu cô đau như búa bổ vậy. Hàn Khả Nhiên hoang mang nhìn căn phòng xa lạ trước mắt rồi cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra. Hàn Khả Nhiên còn nhớ lúc cô đi mua bánh thì gặp phải một chiếc xe, chiếc xe đó dừng lại trước mặt cô rồi sau đó…sau đó có một vài tên cao to bước xuống xe rồi bắt cô ngửi một cái gì đó.
Thuốc mê?
Đúng rồi, chắc chắn là thuốc mê rồi, hèn gì cô chỉ vừa mới ngửi nhẹ một cái thì đã lăng ra ngất xỉu luôn. Bắc cóc sao? Nhưng bắt cóc mà cho mình ở trong một căn phòng nhìn sang trọng như vậy thì có hơi…
/Cạch/
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3498992/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.