Sau hơn một tiếng sau thì cuối cùng Hàn Khả Nhiên cũng đã tự tay thả được một con diều. Vì trời hôm nay nhiều gió nên việc thả diều của cô rất chi là thuận lợi luôn, nhưng mà cũng vì gió lớn nên cô có phần nghi hoặc nhìn anh. Chu Lăng Phong thấy cô vợ nhỏ của mình cứ hết nhìn con diều xong lại nhìn anh nên liền ân cần nhẹ giọng hỏi.
" Sao vậy?"
" Cậu có chắc là con diều của cậu tốt không vậy?"
" Hửm?"
" Dây diều của cậu có chắc không vậy?"
“…”
" Diều của cậu có dễ rách không vậy?"
“…”
A thì ra là sợ con diều bay mất sao.
" Không đâu, diều của tôi rất tốt"
“…hừm…”
Hàn Khả Nhiên nhíp mắt nhìn anh suy tư.
" Ừm coi như tớ tin cậu đấy, nó mà bay mất thì tớ sẽ buột cậu thành một con diều rồi thả câu bay luôn đó biết chưa?
" …"
Gan ngày càng lớn rồi nhỉ?
Chu Lăng Phong im im nhìn cô, ánh mắt đầy sự nguy hiểm. Hàn Khả Nhiên cũng nhận ra mà cười trừ, sau đó vội lên tiếng giải thích.
" Haha cậu… Cậu…haha tớ nói đùa đó cậu đừng_"
“Ưm…”
Hàn Khả Nhiên chưa kịp nói hết câu thì liền bị Chu Lăng Phong bế lên hôn. Mặc kệ con diều với sợi dây đang buột vào một cục đá ngoài kia vẫn cứ bay lẻ loi một mình, Chu Lăng Phong vẫn hăng sức mà bế cô vào trong xe, đặt cô nằm dưới thân rồi hung hăng hôn lên môi cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3489076/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.