“Nếu mấy cô không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước vậy”
Bọn họ bị Hàn Khả Nhiên chửi như vậy thì tức giận, lớn tiếng nói.
" Mày, mày cũng đanh đá gớm"
Hàn Khả Nhiên không thèm nghe bọn họ nói, trực tiếp né người đi qua nhưng lại bị cản lại.
" Ai cho mày đi? Tao còn chưa nói xong đâu"
… Cô nhìn họ rồi làm bộ như đang móc tai, biểu rõ ý chính là không muốn nghe bọn họ nói nhảm.
Mấy người bọn họ nhìn hành động của cô mà không khỏi tức giận.
" Mày… Hôm nay tao phải cho mày biết thế nào là lễ độ"
Nói xong, mấy người bọn họ liền tiếng về phía Hàn Khả Nhiên, người nhân viên nữ đứng đầu kia định đưa tay lên tát cô thì liền bị chặn lại.
" Mấy người…làm cái gì vậy?"
Là giọng của Chu Lăng Phong! Chu Lăng Phong từ lúc nãy đã không an tâm rồi mà đi theo Hàn Khả Nhiên. Đơn giản là vì lúc đầu nếu anh đề nghị theo cô thì chắc chắn cô sẽ từ chối nên anh đành phải tự mình lén lút đi theo. Ai mà ngờ lại chứng kiến được toàn bộ cảnh vừa rồi, thật khiến anh tức điên. Chu Lăng Phong dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta, lực tay cũng tăng lên khiến cô ta đau đớn mà nhăn mặt kêu lên
“…A…Chu tổng”
" Tôi hỏi các người vừa làm cái gì vậy?"
Bọn người nào đó vừa lúc nãy còn đắc ý dữ lắm, thế mà bây giờ lại nơm nớp lo sợ nhìn Chu Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3458550/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.