" Cũng chỉ là thư ký thôi "
" Thư ký mà tiền lương cao thế à?? "
Hàn Khả Nhiên thầm nghĩ không biết là anh bóc lột sức lao động của nhân viên, hay là có ý đồ xấu bắt đem cô đi bán nội tạng. Chu Lăng Phong nhìn cô nhóc trong lòng, liền đọc hết được suy nghĩ của cô, lên tiếng trả lời.
" Không bắt em đi bán nội tạng đâu mà lo "
"!!!"
" Cũng không có bóc lột sức lao động của nhân viên đâu "
"!!!"
Hàn Khả Nhiên gượng cười nhìn anh hỏi.
" Ủa sao biết tớ đang nghĩ cái gì mà trả lời hay vậy"
" Đều hiện trên mặt của em hết "
Hàn Khả Nhiên sờ tới sờ lui mặt mình, trong lòng thầm nghĩ bộ suy nghĩ của mình dễ đoán đến vậy ư? Cô nheo mắt nhìn anh. Không lẽ là Chu Lăng Phong anh biết đọc suy nghĩ ư? Thôi mặc kệ vậy, phải hỏi cái vụ tiền lương đó cho rõ ràng cái đã.
" Thư ký bình thường?? Thư ký bình thường là làm cái gì??"
" Làm những công việc bình thường của thư ký"
" Công việc bình thường mà 25 triệu một tháng?? Cậu là lừa đảo đúng không "
Chu Lăng Phong nhìn con mèo nhỏ nào đó vẫn không chịu tin, nhìn mình. Anh cũng không vội mà từ từ mà giải thích cho cô hiểu.
" Ngoài giờ hành chính ra, thì buổi sáng còn phải chuẩn bị đồ đạc cho tôi "
" Chỉ như vậy thôi à "
" Ừm, chỉ như vậy thôi "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456837/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.