"A đau buông ra....buông ra"
Cô đau đớn giãy lên, còn Chu Lăng Phong thì vẫn ngồi đó không tin vào mắt mình. Thư ký Trần thấy sắc mặt anh thay đổi liền lên tiếng trước.
" Thưa Bạch tổng, ông đây có vẻ làm chuyện dư thừa rồi, chúng ta là đang bàn việc làm ăn mà sao lại đem cô gái này tới đây"
"Ada có vẻ thư ký Trần đây không hiểu ý của tôi rồi, đây là đồ mà tôi đã rất khó nhọc tìm về đây là để cho Chu tổng đấy chứ"
Sau đó ông ta liếc nhìn Chu Lăng Phong, cố gắng dùng lời nói để nịnh bợ anh. Thấy anh từ nãy giờ cứ nhìn Hàn Khả Nhiên, ông bắt đầu cảm thấy có thể lợi dụng cô để ông ta có thể kí hợp đồng thành công. Mặc dù Bạch Vũ ông ta có hơi tiết, xinh đẹp như này ông ta còn tính bao nuôi nhưng chuyện làm ăn vẫn quan trọng hơn.
" Chu tổng, cậu thấy thế nào, món quà của tôi có_" Ông ta chưa kịp nói hết câu đã bị ngắt lời.
"Sao ông dám"
Mặt Chu Lăng Phong vẫn lạnh nhưng thay vào đó có pha chút tức giận, cộng với giọng nói lạnh như băng của mình nên nhìn đáng sợ hơn bao giờ hết. Ông ta nghe vậy, mặt mày tái mét, tay chân rung rẫy, sắp không đứng vững nữa nhìn anh. Thư ký Trần thấy vậy cũng lên tiếng.
"Bạch tổng mong anh bớt làm những chuyện thừa thải"
"Vâng..tô tôi sẽ không làm chuyện thừa thải, mong Chu tổng, ngài đừng tức giận..." ông ta sợ hãi, giọng nói run run lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-em-co-ban-nho-toi-tung-yeu/3456824/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.