[1] Gặp hay không gặp, Đào Bạch Liên dịch thơ.
Vào một mùa xuân mai nở, tôi viết một câu thế này trên chữ ký cá tính củamình: Biết bao phồn hoa thành mộng cũ, nhân gian hiện lại Bạch Lạc Mai.Bạn nói có cảm giác tái xuất giang hồ, tôi điềm đạm mỉm cười. Khi viếtxong cuốn thi truyện này về Tsangyang Gyatso thì đã vào mùa đông lạnhlẽo, mùa đông này, Giang Nam nhiều tuyết. Khi tôi gác bút, khấn một tâmnguyện cuối cùng: nguyện non sông tươi đẹp, thời thịnh yên vui. Sau đócứ luôn trầm mặc, mãi đến sau Tết, ngắm bên suối cỏ xanh mơn mởn, trongvườn hoa mai nở rộ, mới bừng tỉnh cảm thấy phải kịp thời tranh thủ lấymùa xuân.
Khoảng thời gian này, tôi biết đến “Phi thành vật nhiễu II[2]”, biết trong phim có một bé gái tên Xuyên Xuyên đã đọc một bàithơ - “Kiến dữ bất kiến”. Chính bài thơ này đã cảm động muôn ngàn người, biết bao người lệ rơi đầm đìa vì nó. Trước đó, nhiều người đều cho rằng “Kiến dữ bất kiến” là do Tsangyang Gyatso viết, và mải mê truyền xướng. Mãi đến sau này mới biết là bài thơ “Ban trát cổ lỗ bạch mã đích trầmmặc” do một nhà thơ nữ hiện đại tên Trát-tây-lạp-mẫu Đa-đa[3] viết. Màlinh cảm của bài thơ này đến từ một câu nói vô cùng nổi tiếng của đại sư Liên Hoa Sinh: “Ta chưa từng rời bỏ những người tín ngưỡng ta, hay thậm chí người không tin ta, tuy họ không nhìn thấy ta, các con của ta, sẽmãi mãi, mãi mãi được lòng từ bi của ta bảo vệ.”
[2] Phi thànhvật nhiễu II: phim điện ảnh của Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-lai-chon-hong-tran-sau-nhat/3166990/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.