Nhóm người vừa vào khách sạn thì có người đứng cách đấy năm thước đón tiếp. Nhóc tội nghiệp không biết đây là ai nên tính kéo kẻ mù lòa đi vòng qua, nhưng anh lại không dịch chuyển.
"Cậu chủ, phòng riêng đã được chuẩn bị. Vẫn là mấy món thường ăn ạ." Quản lý đại sảnh kính cẩn lễ phép nói với kẻ mù lòa.
Kẻ mù lòa gật đầu. Chợt anh nắm chặt tay nhóc tội nghiệp, nói cho quản lý đại sảnh: "Đưa thực đơn và một phần lên.". Truyện hay luôn có tại _ TRUM TRUYEN. N ET _
"Dạ, thưa cậu chủ, mợ chủ." Quản lý đại sảnh thấy kẻ mù lòa bỗng cầm tay người kia, bèn cúi người một cái với nhóc tội nghiệp.
Nhóc tội nghiệp đã lâu không nghe đến xưng hô này nên sững cả người. Nhưng cậu không nói gì thêm, chỉ khẽ hỏi kẻ mù lòa vị trí phòng riêng.
Trên đường đến đó, kẻ mù lòa và nhóc tội nghiệp vẫn nắm tay nhau. Hùng Ý theo sau cùng với Mạc Kiệt, lại lải nhải: "Ông xã, anh nói xem. Có phải em suy nghĩ nhiều quá không?"
"Em cũng biết rồi?" Mạc Kiệt cúi đầu, nhìn cô cưng chiều. Cậu ta đưa tay khoác vai cô: "Không sao cả. Em cũng quan tâm anh trai mình thôi mà."
"Không được! Em nhất định nhìn thật kỹ lẫn nữa!" Hùng Ý thấy không nên bỏ cuộc nhanh như vậy. Không chừng hai người kia toàn là diễn cho mình xem mà thôi!
Mạc Kiệt cầm tay Hùng Ý, không biết làm gì hơn. Bà xã mình mà, không ủng hộ không được. Cậu ta đành cổ vũ, vỗ vai cô nói: "Cố lên!"
Đến phòng riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go/1299964/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.