Trên bàn cơm tối quả thực có dấu hiệu Tam quốc thành lập.
Hướng Nam là kẻ mù lòa đang chậm rãi ăn cơm. Về phía tây thì Hoàng Li gắp cho nhóc tội nghiệp mấy đũa thức ăn, lại gắp cho kẻ mù lòa mấy đũa thức ăn. Cô nhìn chằm chằm, muốn mở mang đầu óc xem anh trai nhà mình có cử động gì mới. Về hướng đông có nhóc tội nghiệp không biết chuyện gì xảy ra, chỉ lo cúi đầu ăn cơm, thứ Hoàng Li gắp cho đều ăn hết. Cậu cảm giác mình ăn đã no hết cỡ, chịu không nổi buồn tủi ngẩng đầu nhìn mẹ Khương ngồi bên cạnh Hoàng Li một cái.
Mẹ Khương nhìn thấy mà cũng không biết nên cười hay nên đau lòng. Bà nhích lại gần Hoàng Li nhỏ giọng nói: "Li Li à, Tiểu Ngụ không ăn nổi nữa."
Lúc này Hoàng Li mới phát hiện nhóc tội nghiệp ngồi đối diện mình đã cúi sát mặt vào chén cơm, cười ha hả nói: "Anh Tiểu Ngụ, anh ăn no rồi hả?"
"Ừm!" Nhóc tội nghiệp nghe thấy tên mình được điểm đến, lập tức đặt đũa xuống bưng chén đứng lên.
"Tôi đi rửa chén."
"Ài ài ài đừng nha! Anh Tiểu Ngụ trò chuyện tiếp một lát đi mà!" Hoàng Li cũng để đũa xuống theo. Cô còn muốn nhìn anh trai chọc chị dâu mà!
Nhóc tội nghiệp vội vàng đi vào phòng bếp, không hề quay đầu nói: "Không có việc gì, không có việc gì, ăn xong rồi cũng có thể trò chuyện!"
Kẻ mù lòa chờ nhóc tội nghiệp đi vào phòng bếp đóng cửa lại, cũng buông đũa xuống, cầm lấy khăn tay bên cạnh bàn lau miệng, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go/1299959/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.