Nhâm Mục Diệu thấy vẻ mặt trắng bệch của cô, bàn tay sắc bén tỏa ra sự hung ác rét lạnh từ từ nới lỏng ra, trên khuôn mặt tuấn dật mang theo ý cười tà mị: "Cô muốn chết sao! Không dễ dàng vậy đâu."
"Khụ khụ." Cô kịch liệt ho một trận: "Anh không phải muốn tôi đau khổ sao? Vì sao không trực tiếp bóp chết tôi đi!" Cổ họng một trận nóng rát, từng chữ nói ra dường như bị giày vò, tiếng nói đau đớn lộ vẻ cực kỳ thô khàn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Chết! Quá tiện nghi cho cô, tôi muốn cô sống không bằng chết (Heo: cha này có câu này mà nói mãi. Phong: chuẩn chuẩn, đổi câu mới đi anh ơi =]]),tôi phải từ từ hành hạ cô mới có thể tiêu trừ được mối hận trong lòng tôi!" Lời nói rõ ràng từ trong kẽ răng hắn phun ra, quấn quanh lấy cô giống như lưỡi dao sắc bén muốn đem cô ra chém ngàn vạn nhát dao.
Kiều Tâm Du ho khan, vẻ mặt từ từ ửng đỏ giống như cô gái thẹn thùng, sau đó chậm rãi đứng lên nhàn nhạt nói: "Tôi rất mong chờ!" Giọng nói không có một tia hoang mang, cô như con rối không có linh hồn hoàn toàn thỏa hiệp với hắn.
Cô vượt qua hắn, cúi người xuống nhặt đồ đạc rơi trên mặt đất. Lúc bàn tay nhỏ nhắn của cô chạm tới thuốc tránh thai. Nhâm Mục Diệu tiến nhanh lên, đôi giày da được đánh bóng loáng nặng nề dẫm lên tay cô: "Việc này cô không cần phải vội."
Kiều Tâm Du bị đau cắn chặt cánh môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-tong-giam-doc-tuyet-tinh-tan-khoc/205644/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.