"Anh làm sao thế?" Kiều Tâm Du chớp mắt vô tội, hỏi hắn, "Sao sắc mặt anh tệ vậy, bà dì cả tới à?! Anh có cần băng vệ sinh không, em lấy cho anh"
"Em đang đùa với tôi à!" Nhâm Mục Diệu nghiến răng nghiến lợi nói.
Kiều Tâm Du hướng về phía hắn trưng ra bộ mặt quỷ, tay cô chống nạnh, "Ha ha! Anh đang gãy chân đấy, làm gì được em?"
Gương mặt dí dỏm của cô trông thật đáng yêu, khiến Nhâm Mục Diệu buồn cười, lửa giận cũng rất nhanh chóng biến mất.
"Ha ha......" Tiếng cười lanh lảnh của Đinh Hạo Hiên bỗng từ ngoài cửa truyền đến.
Hai đôi mắt của Kiều Tâm Du và Nhâm Mục Diệu đồng loạt nhìn về phía hắn, Đinh Hạo Hiên không để ý đến, đường hoàng mà đi vào phòng ngủ, theo sau lưng hắn là một bóng dáng tối tăm - Ám Dạ Tuyệt, gương mặt hắn ta giờ đây lạnh như băng, không có bất kỳ một biểu tình nào.
Ánh mắt Nhâm Mục Diệu sắc bén như dao, hắn căng thẳng, hận không thể đâm xuyên qua người Đinh Hạo Hiên kia, "Cậu ăn no rỗi việc hay sao, không có chuyện gì làm ư, lại muốn đổi nghề làm thám tử, thích trốn sau cửa, ngó trộm người khác?"
"NO, NO......" Đinh Hạo Hiên lắc lắc ngón trỏ, "Chúng tôi đứng ở cửa quang minh chính đại nhìn mà. Tại hai người quên không đóng cửa kỹ khi đang thân mật đấy chứ."
"Cậu tới đây làm gì!" Nhâm Mục Diệu chán ghét trừng mắt nhìn hắn ta một cái.
"Đương nhiên là tới "thăm bệnh"!" Đinh Hạo Hiên tà ác, nháy mắt hai cái với Nhâm Mục Diệu, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-tong-giam-doc-tuyet-tinh-tan-khoc/1275730/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.