Cố Thường Hi nhìn xuống tay mình cảm giác như có lửa đốt vậy, cô không ngờ Tần Minh cậu ấy vậy mà lại cắn miếng bánh trên tay cô. Mộng Phạn ngồi bên cạnh thấy mặt cô hơi đỏ thì hỏi: "Hi Hi cậu không khỏe ở đâu sao?" 
Cô lắc đầu, mở sách ra: "Không có." 
Tan học Cố Thường Hi và Tần Minh cùng nhau đi bộ về nhà do hôm nay xe đạp cậu ấy bị hư nên chỉ có thể đi bộ. Tần Minh đi bên cạnh bộ dáng ung dung gương mặt chẳng có biểu cảm gì, cô len lén đưa mắt nhìn cậu rồi lại thu hồi tầm mắt. 
Giọng nói của cậu từ đỉnh đầu cô truyền tới: "Mặt tôi dính gì sao?" 
Cô ngẩng đầu ngơ ngác, lắc đầu: "Không có." 
"Thế sao cậu cứ nhìn tôi vậy?" 
Cô mím môi đỏ bừng mặt: "Không có, cậu nhìn nhầm rồi. Mình không có nhìn cậu." 
Tần Minh không nói gì nữa tiếp tục đi song song cùng với cô, cô thấy phía trước có bóng dáng nhìn có chút quen mắt. Cô vội chạy lại gần nhìn, cậu không biết rõ chuyện gì đuổi theo sau. 
Hai người đứng ở sau cái cây to, Cố Thường Hi đưa mắt ra nhìn kĩ thì kinh ngạc người con gái được ôm trong lòng, gương mặt vui vẻ là Thục Tâm. Còn người con trai đang xoay lưng lại phía cô nên cô không nhìn rõ mặt nhưng cô thấy bóng dáng khá quen thuộc như là gặp ở đâu đó rồi. 
Tần Minh ở phía sau lưng cô, nhàn nhạt nói: "Chúng ta đứng đây hình như không được tốt cho lắm." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2661061/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.