Cố Thường Hi nhìn chiếc lắc tay đã được sửa thì đưa tay vuốt ve nó, cũng đã lâu rồi không gặp cậu không biết cậu hiện tại như thế nào rồi. Sống có tốt không? Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây cô đều nhớ tới cậu nhưng không thể gặp mặt chỉ có thể nhìn quan bức ảnh trên điện thoại hoặc chiếc lắc tay này, ôm nỗi nhớ đi vào giấc ngủ.
Ở trước bàn trang điểm cô mở ngăn tủ, lấy ra một cái hộp nhỏ màu đen sau đó đặt chiếc lắc tay vào để trong tủ rồi cất cẩn thận. Sau sự việc hôm trước, cô lại sợ làm hư nó nên đành để vào hộp cất đi. Cô đứng dậy đi tới ban công kéo rèm cửa đưa mắt lên nhìn bầu trời đen trước mắt. Mong rằng chúng ta có thể sớm gặp lại nhau nhưng cô cũng rất sợ gặp lại cậu.
Năm năm sau, trong hội trường có một cô gái mái tóc dài được búi lên lộ ra cần cổ xinh đẹp, gương mặt được trang điểm nhưng không quá đậm, ở bên gò má có một lọn tóc được để xuống càng làm tăng thêm vẻ đẹp vốn có của cô. Hôm nay cô mặc một chiếc đầm trễ vai lộ ra xương quai xanh tinh xảo, trên cổ còn đeo một dây chuyền.
Cố Thường Hi nhìn mình trong gương thở dài, mỗi lần trang điểm lên đều thấy bản thân trở nên khác rất nhiều, xinh đẹp hơn đến nỗi bản thân cô còn chẳng nhận ra được. Một người đàn ông bước vào đi tới chỗ cô, khen ngợi: "Mia, hôm nay em thật xinh đẹp."
Cô ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2661002/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.