Cố Thường Hi nghe vậy thì sáng mắt lên hỏi: "Thật sao? Đây là lần đầu tiên mình làm món này đó."
Tần Minh gật đầu: "Thật."
"Để mình ăn thử mới được, xem tay nghề mình mới được."
Cô nói rồi cầm đôi đũa định gắp thì bị anh cản lại: "Cậu ăn những món khác đi, món này để cho tôi ăn là được. Ngon như vậy mà lại ít cậu ăn sẽ hết."
"Không, mình nhất định phải ăn thử món mình tự tay nấu."
Cô mặc anh ngăn cản gắp miếng trứng lên bỏ vào miệng. Vừa mới bỏ vào miệng mặt cô đã lập tức nhăn lại, cô vội buông đũa xuống chạy vào bếp nhả trứng ra. Anh vội đứng dậy đi theo sau, rót cho cô ly nước lo lắng hỏi: "Cậu không sao chứ?"
Cô quay sang nhìn cậu: "Món này mình làm thật sự rất dở tệ sao cậu lại có thể khen ngon mà ăn, nuốt xuống bình thường như thế được?"
Anh đưa ly nước sang cho cô: "Uống chút nước đi."
Cô nhận lấy ly nước uống, anh mới nói: "Thật ra món đó tuy cậu nấu không ngon nhưng đây là món ăn đầu tiên mà cậu tự tay nấu nên đối với tôi nó rất ngon. Dù khó ăn tới cỡ nào thì cũng ngon."
Cô nghe cậu nói vậy thì khá bất ngờ, không nghĩ tới sẽ nhận được câu trả lời như vậy. Cô cũng không biết trả lời như nào chỉ đành giả vờ bận rộn uống nước, không tiện trả lời.
Trở lại bàn ăn, cô cầm dĩa trứng lên nói: "Món này không ăn được nữa, nên đem đi bỏ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660984/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.