Hai người hiện tại đang ở trong một tư thế cực kì mờ ám, cô còn cảm nhận được hơi thở và nghe thấy tiếng tim đập của anh. Cố Thường Hi đưa mắt nhìn anh, hai gò má đỏ lên nói: "Cậu mau buông tay mình ra để mình ngồi dậy."
Tần Minh cứ nhìn chằm chằm vào cô sau đó buông tay cô ra để cô ngồi dậy. Anh cũng ngồi dậy sau đó ôm chầm lấy cô từ sau lưng, cằm gác lên vai cô khàn giọng nói: "Cậu đừng đi, cậu ở lại đây đi."
Cô khi nghe anh nói xong đôi mắt đỏ lên, trong lòng thì rất đau. Đây là lần đầu tiên cô thấy anh yếu mềm như vậy, trước đây cô chỉ thấy anh lạnh lùng, mạnh mẽ nhưng ấm áp, dịu dàng chưa từng thấy mặt này của anh. Cô đặt tay mình lên tay anh, gật đầu đồng ý: "Được rồi, mình ở đây với cậu. Cậu mau nghỉ ngơi một chút đi, cậu bôn ba đường dài như vậy cũng mệt rồi."
Lúc này anh mới yên tâm buông cô ra nằm xuống, cô chỉnh lại góc chăn cho anh sau đó ngồi bên cạnh nắm lấy tay anh nhìn anh nhắm mắt lại. Rất nhanh cô đã nghe thấy tiếng hít thở đều đều phát ra từ anh, anh thật sự rất mệt mỏi nên mới nằm xuống đã ngủ say như thế. Cô cúi xuống ghé sát vào đôi môi anh nhẹ nhàng hôn xuống, đây chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng nó chứa đựng sự đau lòng, tình yêu của cô dành cho anh.
Ngồi một lát thì tiếng chuông điện thoại của cô reo lên, cô nhanh chóng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660978/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.