Hai người ăn xong ngồi nói chuyện một lát thì Cố Thường Hi nhận được tin nhắn Paul gửi cho cô: [ Hai đứa em ăn xong rồi thì đợi anh, lát anh xuống đưa hai đứa về. Đừng có mà bỏ về trước, anh không yên tâm.]
Nhìn thấy tin nhắn của Paul, ý định muốn đi về trước của cô đã bị dập tắt hoàn toàn. Anh đã nhắn như vậy rồi thì không thể giả vờ không nhìn thấy được, cô đặt điện thoại lại lên bàn. Alex cầm ly nước lên uống rồi nhìn cô hỏi: "Được rồi, chúng ta có thể về chưa?"
Cô thở dài lắc đầu: "Vẫn chưa, Paul anh ấy vừa mới nhắn tin nói tụi mình có ăn xong thì đợi anh ấy xuống rồi về chung. Nên chúng ta phải đợi thôi không thể bỏ về trước được."
Alex nghe vậy cũng không nói gì chỉ có thể gật đầu đồng ý: "Thôi được rồi, biết lúc nãy mình hơi lỡ lời. Lần sau sẽ chuộc lỗi với cậu."
Chắc là cô ấy đang nói đề về vấn đề lúc trả lời câu hỏi của Paul lúc nãy, cô lắc đầu: "Không sao đâu."
Tần Minh mở cửa vào nhà nhìn thấy bên trong tối đen, không có tiếng động gì. Anh đưa tay bật đèn lên, thay giày ra rồi đi vào phòng khách nhìn lên đồng hồ thấy đã hơn 8 giờ tối rồi nhưng cô vẫn chưa về. Anh nhíu mày đặt áo khoác xuống ghế, lấy điện thoại ra gọi cho cô, cô rất nhanh đã bắt máy truyền tới giọng nói ỉu xìu: "Alo."
Anh cởi một nút áo sơ mi ra đi đến gần cửa sổ hỏi: "Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660913/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.