Tần Minh ôm cô một lát sau đó buông ra đi đến chỗ vali của cô, ngồi xuống cầm lên nhìn qua một lượt dặn dò: "Thời tiết lạnh nên em phải mang theo nhiều đồ dày một chút để giữ ấm. Váy, đầm tuy đẹp nhưng rất dễ lạnh sẽ bị cảm. Còn có nhớ đem nhiều găng tay và khăn quàng cổ một chút."
Cố Thường Hi đi tới ngồi xuống bên cạnh anh, nghe anh ở bên cạnh dặn dò nhắc nhở cô gật đầu: "Được được, em biết rồi. Em sẽ đem theo đầy đủ."
Anh quay sang nhìn cô: "Em qua Thượng Hải trước, anh giải quyết công việc xong sẽ qua tìm em. Sẽ đến tham dự buổi biểu diễn của em."
Cô mỉm cười tiến tới hôn lên trán anh: "Được, em biết rồi. Em qua bên đó đợi anh trước."
Anh đưa tay ôm lấy eo cô kéo cô vào lòng, nói: "Không muốn em đi tí nào cả."
Cô bật cười ngẩng đầu lên nhìn anh: "Từ Quảng Châu đến Thượng Hải cũng đâu xa lắm với lại cũng chỉ xa nhau vài ngày mà thôi rồi sẽ gặp lại."
"Nhưng mà anh quen có em bên cạnh cho nên không nỡ để em đi."
Cô đưa tay nắm lấy tay anh đang đặt trên eo mình cũng không nói gì. Anh với cô bây giờ lúc nào cũng ở bên cạnh nhau nên hiện tại tách ra thì có chút không quen. Cô biết phần lớn là anh vẫn còn nhớ đến chuyện cũ nhưng cô lại không biết làm sao để anh có cảm giác an toàn. Hai người không nói gì cứ ôm nhau một lúc lâu như vậy.
Lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-thoi-thanh-xuan/2660891/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.