“Đào tiên sinh . . .” Tư Ngư Ngưng dè dặt nói.
Đào Vũ Sâm nghĩ cô gái nào thật sự không biết anh, là người hay là quỷ anh vừa nhìn đã biết, cô không giống giả vờ, thật sự không biết mình, cũng không cố gắng dụ dỗ anh, chỉ cẩn thận mà lấy lòng, nhìn vẻ ngây ngô của cô, khẳng định là chưa bao giờ làm qua việc này, khi nhận ra điều này tâm tình của anh rất tốt.
Sau đó liền hỏi cô: “Cô tên gì?”
“Tư Ngữ Ngưng, ngữ trong ngữ văn, ngưng trong ngưng tụ.”
“Ngữ Ngưng, tên thật là dễ nghe.”
“Cám ơn Đào tiên sinh.”
“Cô một tiếng là Đào tiên sinh, hai tiếng là Đào tiên sinh nghe thật không được tự nhiên, nhất là bây giờ chúng ta có quan hệ như thế nào.”
Tư thế của hai người có chút mập mờ làm cho Tư Ngữ Ngưng không dám nhìn anh, cô luôn xử lý không tốt các quan hệ như thế này, từ lúc cô gia nhập vào giới giải trí cho tới bây giờ, luôn giữ mình, chỉ mong có thể sinh hoạt bình thường, không cầu phú quý đại quý, khi bắt đầu làm việc cô chỉ làm tròn bổn phận của mình, cô có quy tắc của cô, cô muốn “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn” ... muốn không làm cho bản thân thất vọng.
Nhìn Tư Ngữ Ngưng đỏ mặt không nói lời nào, anh thật sự rất muốn trêu đùa cô, điều này ngay cả bản thân mình cũng không dám tin, nếu đã lỡ nói ra thì không đổi ý.
Anh nói: “Kêu một tiếng ông xã nghe đi.”
Tư Ngữ Ngưng khiếp sợ nhìn anh, làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-so-menh/181036/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.