Chương trước
Chương sau
Thói quen ôm ấp phụ nữ “nhuyễn ngọc ôn hương” giờ đột nhiên bị nam nhân cường tráng rắn chắc ôm vào trong ngực hắn chỉ cảm thấy cứng rắn không có chút thích ý nào. Nhưng nếu Hứa Tường ôm một người gầy như que củi khô thì sao? bỗng nhiên hắn thấy bàn tay Hứa Tường đã di chuyển xuống trượt qua giữa hai chân, Âu Nhược Thành nhất thời như bị nhốt trong tủ lạnh mà đông cứng lại.

Thấy hắn căng thẳng, Hứa Tường có chút bất đắc dĩ mà than nhẹ: “nếu như thật sự không quen đối phương là nam nhân thì chỉ cần nhắm chặt hai mắt là được rồi.”

“nhắm mắt lại?” hắn nghĩ thế này chẳng phải càng nguy hiểm, nuốt ngụm nước bọt: “anh, em..em muốn ở phía trên!!”

“A?” Hứa Tường ngớ ngẩn, khóe miệng có chút co giật, “Vừa bắt đầu mà ở trên anh sợ em không chịu đựng được.”

mặt Âu Nhược Thành lập tức đỏ lên: “dù sao em cũng muốn ở trên, không được thì không làm.”

Hứa Tường trầm thấp cười vài tiếng, trở mình nằm xuống đống gối bên cạnh: “vâng vâng, em muốn ở phía trên thì ở mặt trên.” Tiếp theo tay mở ra, “Em muốn làm thế nào? Anh luôn luôn tôn trọng ý kiến của người khác.”

Âu Nhược Thành bò dậy, ngồi bên cạnh Hứa Tường, tỉ mỉ nhin từ trên xuống dưới, cách áo sơ mi trong suốt có thể thấy rõ ràng thân thể cường tráng, Âu Nhược Thành chỉ cảm thấy một trận miệng khô lưỡi khô, trong lòng than thở, chết rồi chết rồi, mày quả nhiên biến thái, nhìn người đàn đàng ***ông bắp thịt rắn chắc cũng có thể động dục.

Tay Hứa Tường lặng lẽ vòng qua eo, xuống thắt lưng rồi kéo khăn tắm của Âu Nhược Thành, duỗi ngón tay thon dài trêu chọc tính khí, Âu Nhược Thành theo phản xạ cả người run lên, cầm khăn tắm nói: “anh, anh trước tiên cởi quần áo đi!!” chỉ một người lõa thể thì ra thể thống gì!!

Hứa Tường con mắt hơi trợn tròn , tựa hồ có hơi kinh ngạc: “Làm sao, em không thay anh cởi sao? Đáng lẽ em nên am hiểu việc cởi quần áo người khác chứ?”

“Anh… …” Âu Nhược Thành nghĩ thầm, lớn như vậy còn bắt người ta cởi quần áo? “em chỉ cởi quần áo nữ nhân thôi.” Lời vừa ra khỏi miệng lập tức hối hận, đây không phải là thừa nhận lần đầu tiên với đàn ông sao?

Hứa Tường chắp hai tay gác ra sau đầu, hứng thú dạt dào nhìn hắn: “cởi quần áo đàn ông càng đơn giản? Không phải em bình thường cũng mặc đó sao, anh cũng chẳng mặc áo ngực, cái đồ kia mặc vào lại càng khó cởi ra, phiền nhiễu. em vừa vặn có thể giúp anh, một bên cởi một bên thỏa thích thưởng thức thân thể của anh, như thế em lại càng thỏa mãn.”

“anh…” anh cái người không tiết tháo! Âu Nhược Thành nghe khẩu khí tự tin của hắn nhịn không được muốn mài răng. Không phải so với em cường tráng hơn một chút sao? anh hung hăng kiêu ngạo cái quỷ à? “cởi thì cởi” ai sợ ai? Phẫn hận nghiến răng mà nhào tới, ba chân bốn cẳng lôi kéo áo sơ mi của Hứa Tường.

Sách!! Cái này mở như thế nào?? Âu Nhược Thành không quá quen thuộc với kiểu kim loại chụp cao cấp như thế này nên cứ vặn tới vặn lui cũng không biết cái này phải làm thế nào, lăn qua lăn lại nửa ngày không có kết quả, vừa ngẩng đầu thì thấy khuôn mặt tinh tế của Hứa Tường tràn đầy nụ cười trêu chọc.

“quả nhiên là không quen thuộc đàn ông” Hứa Tường một lời hai nghĩa, bất đắc dĩ bắt đầu mở khuy áo “ài, chỉ cần mở một chút thế này là ra rồi sao?”

“Ồ! Hóa ra là như vậy.” Bị kéo đi sự chú ý hắn cảm thán một câu, vội vàng bắt đầu thực hành mở cái cúc kim loại thứ hai, tựa như cảm thấy rất thú vị. Đột nhiên thấy ngực Hứa Tường run lên một cái, lúc này thần kinh không phản ứng của hắn cũng bị nụ cười của Hứa Tường làm cho khó chịu, chán nản, không cam lòng, hắn nhìn lên lòng ngực không chút nào khêu gợi mà bóp vú một cái.

Sau đó, Âu Nhược Thành phát hiện theo thói quen đùa giỡn bộ ngực, liếc mắt đưa tình sẽ làm người đàn ông có phản ứng, đối phương thường dùng phương pháp này để “trừng phạt” xem như khiêu khích. Vì thế hắn cảm thấy được cái gì đó vuốt nhẹ mông hắn, như nhẹ như nặng mà đâm vào.

Nghĩ đến chút nữa sẽ sử dụng nơi này, Âu Nhược Thành dâng lên một luồng phát tởm: “A! anh đừng…”

“Hả?” giọng nói mang theo giọng mũi lười biếng mà trầm thấp đáp lại khả năng chống cự của hắn, Hứa Tường kéo tay Âu Nhược Thành, một tay ấn phần eo mà lôi xuống. Âu Nhược Thành liền mạnh mẽ ngã trên người hắn.

“Y, quần áo còn chưa có mở xong…” bụng dưới va vào khuy áo ở dây lưng Hứa Tường,làm hắn đau đến nhe răng trợn mắt.

“Chờ em đem quần áo anh cởi xong thì trời cũng sáng.” Hứa Tường không có ý định tiếp tục cùng hắn đùa giỡn, bắt đầu gặm cắt xương quai xanh, tay lần mò xuống phía dưới, ở bộ vị nhảy cảm mà xoa nắn.

“anh, em nghĩ chúng ta nên tìm hiểu nhau một chút.” Cảm giác Hứa Tường đang cầm trên tay mệnh căn của mình, Âu Nhược Thành bỗng nhiên rụt rè khiếp sợ, chống trên vai Hứa Tường cười ha hả, một lòng muốn kéo dài thời gian.

Hứa Tường khẽ mỉm cười, nhưng không dừng lại động tác: “tốt a, em muốn nói cái gì cứ nói đi, em muốn biết cái gì thì hỏi đi, chỉ cần em muốn biết anh đều nói cho em biết.”

Mở mắt ra, Âu Nhược Thành có một tia mơ hồ, gian phòng đen thùi lùi nên cái gì cũng thấy không rõ lắm, hoảng hốt một lúc mới định đứng dậy đi uống nước, một cơn đau xa lạ bỗng nhiên lan ra từ dưới thân thể, không khỏi rên lên một tiếng.

“ba” một tiếng, đèn Tiểu Dạ sáng lên.”Làm sao vậy?” Phía sau truyền đến thanh âm mơ hồ trầm thấp nam nhân.

Âu Nhược Thành lúc này mới nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, quay đầu lại nhìn Hứa Tường một chút: “Khát.”

Hứa Tường híp mắt lại ngáp một cái, người trần như nhộng đứng dậy đi ra phòng khách. Hắn có chút ngơ ngác mà nhìn bóng lưng Hứa Tường, ký ức cuối cùng cũng thức tỉnh, nhất thời cảm thấy máu đều dâng lên đầu. Hắn cuối cùng cũng biết cảm giác cùng đàn ông lên giường là thế nào, đau đớn khi bị xuyên qua và khoái cảm không ngừng dâng lên, thân thể càng khát khao, hắn không khỏi hoài nghi mình có phải trời sinh đồng tính? Nếu không tại sao hắn lại cảm thấy cùng đàn ông lên giường sẽ thoải mái??

Hứa Tường bưng một chén nước đi vào, ngồi ở bên cạnh đem nước cho hắn, tay rất tự nhiên đỡ sau lưng hắn mà vuốt ve.

Âu Nhược Thành vừa uống nước vừa nghĩ người đàn ông này thật sự chu đáo, ngay cả hắn cùng bạn gái bên nhau cũng chưa từng quan tâm như thế này. Nhớ có lần cãi nhau, bạn gái rất oán giận nói hắn cứ mỗi lần xong việc đều đi tắm hoặc vươn mình duỗi tay mà ngủ như chết, hắn lúc ấy còn cảm thấy bản thân mình oan uổng nhưng bây giờ mới nghĩ mình đã để cho bạn gái thương tổn rất lớn. Dù thế nào thì giờ hắn cũng đã rõ ràng,cũng đã một lần đứng trên lập trường của phụ nữ mà suy nghĩ.

Đối với đại đa số nữ giới mà nói, quan hệ hoan ái xong, nếu đối phương không săn sóc an ủi hoặc ôn tồn một lúc, trong lòng sẽ có cảm giác “sử dụng” mà hoàn toàn không cảm giác được “yêu”. Cảm giác này rất xấu, giả sử trong quá trình H, người đàn ông không chút nào để ý cảm nhận của người phụ nữ mà chỉ nghĩ hai người quan hệ chỉ giải quyết nhu cầu của mình thì nó càng khiến cô ta không thoải mái. Hắn sẽ cảm nhận được vì lần thứ nhất Hứa Tường rút ra khỏi thân thể hắn chỉ mỉm cười, không nói hai lời mà tiến vào phòng tắm, khiến lòng hắn trào lên một loại phẫn nộ cùng bất mãn.

“Làm sao vậy, thoải mái rồi phủi mông một cái liền đi sao?”

Lúc đó thì cũng chỉ cảm thấy không cam lòng cùng ảo não.

“Cũng lên giường với em, anh không cảm giác được gì!!” càng nghĩ càng phiền muộn!!

Cho dù vẫn bị thương, nhưng do từ đầu mình không kiên quyết, không thể đem trách nhiệm đổ về đối phương, cũng chỉ oán trách bản thân nhìn lầm người, tâm tình tối hận trong chốc lát không thể bình phục. Trong chốc lát, Hứa Tường đi ra ôm hắn vào trong phòng tắm, cùng nhau tắm chung, toàn thân đều được Hứa Tường rửa sạch sẽ, mặc dù có chút khó chịu bị người ta đối xử như nữ nhân nhưng tự nhiên thấy được coi trọng tâm trạng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Đem mình giao cho đối phương, là gửi gắm niềm tin cho đối phương, đòi hỏi sự cảm đảm rất lớn, nếu bản thân không thể chờ đợi được thì tất sẽ bị tổn thương, đối với người mình tin tưởng mà sinh ra hoài nghi, dù ngoài miệng có dễ nghe thế nào nhưng tự bản thân thấy sẽ không có thành ý. Vì sự quan tâm của Hứa Tường nên hắn mới biết hắn đã từng vô tâm như thế nào. Đàn ông phụ nữ đều giống nhau, nếu như không cảm giác được đối phương có thành ý thì dù là ai cũng sẽ cảm thấy bất an. Nghẫm lại bạn gái ra đi cũng phần lớn là lỗi của hắn.

Âu Nhược Thành vừa uống nước vừa quay đầu nhìn Hứa Tường, không khỏi nghĩ lại cảm giác tức giận mà bị vứt bỏ của mình. Hứa Tường từng nói “anh cũng không cảm thấy em quan tâm đến bạn gái.” Lúc đó hắn còn không phục, giờ cũng đã rõ, có những chuyện không trải qua thì không thể hiểu rõ ràng, khi ấy Hứa Tường không phải khích hắn mà chỉ ăn ngay nói thật thôi.

So với người này thì mình có đức hạnh gì chứ? Nam nhân như vậy mới được coi là lôi cuốn, không trách nữ nhân đều yêu thích người lớn tuổi, sự nghiệp thành công còn thấu hiểu lòng người. nếu đổi lại là hắn thì cũng sẽ yêu thích loại nam nhân này. Âu Nhược Thành cúi đầu nghĩ bản thân lúc nào mới trở thành một người như thế!!

“Đang suy nghĩ gì?” Thấy hắn uống xong nước, Hứa Tường lấy ra ly thủy tinh, “Còn uống nữa không?”

Âu Nhược Thành lắc lắc đầu, không hề động đậy mà nhìn Hứa Tường. Hứa Tường đi phòng khách vừa rót chén nước, đem cái ly bỏ lên tủ đầu giường, thấy Âu Nhược Thành vẫn ngơ ngác ngồi không chớp mắt một cái mà nhìn hắn, hơi dương dương lông mày: “Hử?”

Âu Nhược Thành mở miệng yếu ớt: “anh vì sao lại yêu thích em?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.