Tâm hồn nhiều chuyện của A Lý hừng hực thiêu đốt, hai người tranh thủ khi không có khách đã nhanh chóng làm thân với nhau.
“Em thích cậu ấy hả?”
“Đúng ạ.”
A Lý hỏi trực tiếp và Nhạc Dao cũng thừa nhận rất dứt khoát.
A Lý vui lắm. Anh ấy thích giao tiếp với những cô bé sảng khoái thế này, bèn chủ động chia sẻ thông tin về Đàm Tu cho cô: “Anh nói cho em biết nè, A Tu ở đây quả thật là bảng hiệu sống của tiệm mình đó, rất nhiều cô nàng tới đây tiêu tiền cũng chỉ vì gương mặt kia thôi.”
Nhạc Dao tỏ vẻ lo lắng: “Em cũng phát hiện ra.”
Sau khi thân quen với A Lý, Nhạc Dao bắt đầu hỏi thăm thông tin khác: “Anh ấy tới đây làm lúc nào vậy ạ?”
“Lâu lắm rồi, hình như năm ngoái cậu ấy đã tới đây làm thêm, vào mỗi cuối tuần.” A Lý nói Đàm Tu tới sớm hơn mình nhưng anh ấy làm toàn thời gian, còn Đàm Tu chỉ làm bán thời gian.
“Anh thấy phong thái của cậu ấy không giống người nghèo khó, có lẽ cậu ấy muốn kiếm ít tiền tiêu chăng?” Đàm Tu không chủ động giao lưu với người khác nên A Lý chỉ hiểu sơ về anh mà thôi.
Nhạc Dao khéo ăn nói khiến A Lý quyết định bưng băng ghế tới ngồi cạnh Nhạc Dao. Hai người càng nói càng dí sát vào nhau, mãi đến khi giọng nói nghiêm nghị không có độ ấm của Đàm Tu vang lên: “A Lý, anh không thấy khách phải không?”
Quay đầu nhìn, đúng là có hai ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-mua-dong/3392840/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.