Tôi không nghĩ đến Hứa Lệ lại chủ động đến gõ cửa nhà mình.
Cô ta mang theo một chai rượu đỏ đứng ở trước cửa, quần áo có vẻ nhăn nhúm, không chỉnh tề. Tôi chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn ra mở cửa.
Cô ta không câu nệ nhìn trước ngó sau một lần, lảo đảo nghiêng ngả ngồi vào giường của tôi: “Cô đang làm việc à?” Cô nàng không nhìn thấy chắc. Tôi tắt máy tính, mời cô ta một chén trà nóng, định giằng lấy chai rượu trên tay, cô ta cứ giữ khư khư, lắc đầu như đứa trẻ con.
Tôi bất đắc dĩ ngồi bên cạnh nhìn cô.
Cô nàng bỗng nhiên vươn tay, xoa xoa khuôn mặt tôi, nói: “Lúc tình mặn ý nồng, dáng hình người ta như thế nào cũng đẹp. Một khi không còn thích nhau thì chỗ nào cũng xấu.”
“Đừng lo lắng, cô vẫn rất đẹp mà.” Có lẽ cô nàng giận nhau với tên tóc vàng kia nên có chút bi quan.
Cô ta nở nụ cười: “Đúng là. Cô ấy à, vẫn như nữ tu sĩ ư? Đúng giờ về nhà, đúng giờ ra cửa.”
Tôi cũng cười: “Tôi nổi hứng cũng sẽ đi chơi. Tôi quen biết ít người, không nhiều bạn bè như cô.”
Hứa Lệ kéo tay tôi, cười tủm tỉm: “Bạn bè của tôi nhiều nhưng đều có chút ngu xuẩn, không thể so được với cô, người nào người đấy đều đi xe đẹp, sao cô không cho bọn họ lên phòng?”
“Hả?”
“Thần Hi.” Hứa Lệ bỗng nhiên mếu máo, nước mắt đã trực chảy xuống: “Thằng đàn ông khốn nạn kia cặp kè với người khác, đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-bat-ngo-mot-ly-tra/2255298/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.