“Thần Hi!” Liên tục có hai tiết học làm tôi mệt đến lả đi, vừa mới vào phòng làm việc thì cả người đã đổ sụp trên hai chân. 
“Âm Nhu, tớ thật sự mệt chết đi, cho tớ cốc nước, nếu ôm tớ luôn cũng được.” Tôi đề nghị nho nhỏ một cách hiền lành. Cô ấy thật sự nghe lời tôi, đôi mắt sáng đã hiện ra ở trước mặt tôi. 
Một chén nước vào bụng, tôi lại là Thần Hi mạnh mẽ. 
“Thần Hi, phòng ở Nhã Viên, cậu đã chuẩn bị tới đâu rồi?” 
“Bán thôi!” Không đề cập tới phòng ốc cũng được, nhắc tới thì trong lòng có hơi khó chịu. Mấy ngày nay mẹ tôi không biết tìm ai nên hàng ngày gọi điện thoại oanh tạc tôi, bảo tôi cuối năm học thì về nhà làm việc. Để tránh gặp ác mộng lúc còn bé, tôi quyết định nghe theo ý kiến của Tề Bằng đi Bắc Kinh tìm kiếm lấy cơ hội. Huống chi anh ấy lại còn giúp tôi tìm một chức vụ trong trường cao đẳng chuyên về du lịch. Chỉ có điều là người ta phải phỏng vấn, tôi quyết định ngày mai bay tới Bắc Kinh. 
“Bán cho tớ được không?” Âm Nhu mặt mày chân thành, ánh mắt chờ mong. 
Tôi nhìn cô ấy hai giây rồi lại chỉnh lý giáo trình phần mềm cùng sách bài tập của mình. 
“Thật mà, Thần Hi, tớ quyết định kết hôn.” Ánh mắt Âm Nhu bắt đầu căng thẳng. 
Kết hôn? Chưa từng thấy cô ấy đi đâu với ai? Tôi tỏ vẻ quái dị nhìn cô ấy … từ trên xuống dưới …. 
“Đừng dùng loại ánh mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-go-bat-ngo-mot-ly-tra/2255286/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.