Anh Triết dừng xe ở trước cổng nhà rồi mở cửa bước xuống, Nhật Thiên đã đứng đợi ở ngoài sân từ sớm cùng đủ thứ hành lý. Anh Triết vẫy vẫy tay, trên tay của anh là một hộp đựng đàn ghi ta: 
- Em chuẩn bị đầy đủ hết chưa? Có thiếu gì không? 
Nhật Thiên lắc đầu, ánh mắt anh dõi theo từng chuyển động của anh Triết rồi nói: 
- Đồ của em thì không nhiều, chủ yếu là mấy thứ liên quan đến công việc thôi. Cái đó... là của Dương à? 
Nhật Thiên chỉ tay về phía cây đàn rồi hỏi. Anh Triết gật đầu, nụ cười nhẹ nhàng thoáng qua trên môi khi anh cẩn thận đặt đưa hộp đàn lên cao cho Nhật Thiên xem: 
- Ừ đúng rồi, Dương nhờ anh mang sang đây, em mang đến Sài Gòn cho nó hộ nhà anh. 
Nhật Thiên gật gù, cái này mấy hôm trước gọi điện, Dương cũng đã nói qua rồi. Nghe nói có mấy người bạn ở Sài Gòn, lại chọn trúng dịp này mở tiệc tại nhà gì đấy. Hầu như mọi người ở câu lạc bộ cũ của trường đại học đều tham gia, mọi khi Dương luôn từ chối những lần họp mặt như thế nhưng mà chẳng biết vì sao lần này lại có hứng thú tham gia nữa. 
Nhật Thiên nhận lấy cây đàn từ tay của anh Triết, cảm nhận được độ nặng của vật mà mình đang cầm. Dương có cái tật chỉ thích xài đàn của mình nên bây giờ mới hết lời nhờ vả Nhật Thiên mang đi giúp đây: 
- Em có muốn anh đưa em ra sân bay không? Bây giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3617735/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.