Mặc dù vậy thì khung cảnh vừa rồi đối với Nhật Thiên cũng khá là đẹp. Ngọc Châu run người, gió không lớn nhưng vẫn lạnh quá đi thôi. Hôm nay gặp được Ngọc Châu cũng thật là đúng lúc quá đi, Nhật Thiên mở chiếc ba lô của mình, lấy ra một đôi găng tay mới tinh màu đỏ. Đôi găng tay này được Nhật Thiên nhìn thấy lúc chiều khi đi ngang qua một cửa hàng đồ len mới mở làm anh nhớ đến chiếc khăn choàng vẫn còn đang nằm trong hộp được Ngọc Châu tặng vào dịp giáng sinh vừa rồi.
Nhật Thiên chẳng hiểu vì sao đã luôn đinh ninh trong đầu rằng vào Tết năm nay, Ngọc Châu sẽ lại đến Hà Nội. Anh cũng cứ vô thức mà bước vào bên trong, mua cho Ngọc Châu một đôi găng tay trông cũng rất hợp với cô. Nhật Thiên ban đầu có mấy phần ngập ngừng, lấy quà ra thì nhanh nhưng tặng cho người ta lại là một chuyện khác. Trước giờ anh chưa từng đặt chân đến miền Nam, cũng đã từng nghe nói qua ở miền Nam ngoài mùa mưa ra cũng chỉ có mùa nắng, nhiệt độ lại không quá lạnh như ở Hà Nội. Tạm thời trước mắt khi Ngọc Châu vẫn còn ở đây, đôi găng tay này xem như cũng tạm sử dụng được, còn khi cô về lại Sài Gòn rồi thì có lẽ sẽ không thể dùng được nữa.
Ngọc Châu xoay người lại phát hiện món quà đang nằm trên tay của Nhật Thiên, anh nhìn cô rồi thôi không suy nghĩ nữa, đã mua rồi thì đành tặng vậy. Ít nhất thì vào cái lúc mà Nhật Thiên lựa chọn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vua-hay-troi-nang-dep/3509518/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.