Diệp Chi Lan nhận được vô số quà từ khách tham dự, toàn là những món đắt tiền, cô nhìn mấy món quà đó thì cười lạnh, tuy nói đây là quà tặng cho cô nhưng sau khi buổi tiệc kết thúc tất cả món quà đều sẽ được chia cho Diệp Vĩnh Hi cùng những đứa cháu gái khác của Diệp Nghệ Tường và Hà Mộng Đình, cùng lắm thì cô chỉ có hai ba món quà mà thôi.
Trần Ly từ bên ngoài tiến đến nói khẽ vào tai của Diệp tiểu thư: “Chị đã giúp em chuẩn bị hết rồi đấy, mau đi đi.”
“Yêu chị.” Diệp Chi Lan cười híp cả hai mắt chu môi giả vờ hôn Trần Ly một cái rồi nhanh chóng đi mất hút.
Diệp Chi Lan kéo Trác Dương Kỳ lên thẳng sân thượng, anh không hiểu hành động này của cô bèn hỏi: “Sao lại đột nhiên kéo chú lên đây? Chú còn đang chờ cháu tỏ tình với chàng trai mà cháu thích nữa đấy.”
“Chàng trai mà cháu thích đang ở trước mặt cháu đây này, chú không biết sao?” Diệp Chi Lan cười tủm tỉm, đôi mắt tràn ngập sự vui vẻ, mong chờ.
Trác Dương Kỳ ngây người, cảm thấy tai mình có vấn đề rồi: “Cháu nói cái gì cơ? Ý của cháu là…”
“Cháu thích chú, thích chú từ rất lâu rồi, thích đến mức chỉ cần nhìn thấy chú thôi thì cháu cảm thấy mọi thứ xung quanh mình đều hóa hư vô, trong mắt cháu chỉ có chú mà thôi.” Diệp Chi Lan cười rạng rỡ, thẳng thắn tỏ tình nói ra hết tâm tư tình cảm của mình, cô đã chờ ngày này rất lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vao-mua-ha/3573383/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.