Diệp gia
Diệp Chi Lan vừa tắm rửa xong chuẩn bị lên giường đánh một giấc thật ngon thì bỗng nghe thấy tiếng mở cửa, hướng mắt nhìn về phía cánh cửa cô vội ngồi bật dậy khi thấy Hà Mộng Đình bước vào: “Mẹ! Muộn thế này rồi mẹ vào tìm con là có chuyện gì sao ạ?”
Hà Mộng Đình lạnh nhạt ừ một tiếng sau đó không nhanh không chậm nói: “Nửa tháng sau Khởi Dương sẽ đi làm nhiệm vụ ở tỉnh K, mẹ nói thế con hiểu rồi chứ?”
“Vâng, con hiểu ý của mẹ rồi, tới ngày đó con sẽ âm thầm đi theo anh ấy.” Diệp Chi Lan khẽ gật đầu, đôi mắt cụp xuống đáp lại lời của mẹ mình.
Hà Mộng Đình chỉ nói xong chuyện này liền rời đi, Diệp tiểu thư quay lại chiếc giường êm ái ngã lưng xuống, đôi mắt nhắm nghiền cố gắng ngủ nhưng không sao ngủ được, rõ ràng khi nãy cô buồn ngủ đến ríu cả mắt, bây giờ thì tỉnh như sáo. Khóe môi của Diệp Chi Lan khẽ cong lên nở một nụ cười tự giễu bản thân, cô lại phải viết thêm một bức di thư nữa sao?
……………………………………………….
Sáng hôm sau, Diệp Chi Lan đợi tất cả mọi người đi làm rồi mới chậm rãi bước xuống lầu, nhìn đồ ăn sáng cô khẽ cau mày vì có tôm, quản gia Lưu dẹp mấy mấy món có tôm thay vào đó là mấy món mà ông đã dặn đầu bếp làm riêng cho cô, cô chủ nhỏ của ông bị dị ứng với tôm không thể ăn dù chỉ là một chút.
Diệp tiểu thư cười híp cả hai mắt nói cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-vao-mua-ha/3573378/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.