Có lẽ là do vết thương hành, đêm đó Kỳ Phong bị sốt, trong giấc mơ rất nhiều cảnh tượng được lặp đi lặp lại, thế nhưng hắn lại chẳng thể nào nhớ đến từng chi tiết được. Chỉ có đôi khi, chập chờn giữa mộng và tỉnh, hắn lại nhìn thấy bóng cô ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng đặt khăn lên trán hắn. Khi đó hắn sẽ rên ư ử, nắm lấy tay cô, bất giác lại cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Cơn giận trong lòng Phong đến rất nhanh mà cũng đi trong vội vã. Sáng hôm sau tỉnh dậy, hắn nhìn thấy một mảnh khăn ướt được vắt lên trán mình, cả người nằm yên ổn trong chiếc chăn ấm, trên kệ đầu giường còn có một cốc nước, vỉ thuốc đã bóc được vài viên, hắn biết đó đều là tác phẩm của cô.
Chẳng biết sao lúc này hắn lại tỉnh táo lạ thường. Suy nghĩ lại những gì trải qua trong đêm, hắn biết tất cả chỉ vì sự tự ti mặc cảm của bản thân hắn. Là vì cô đã bảo vệ hắn, việc đó khiến hắn cảm thấy mình vô dụng và không cách nào đối mặt với cô, chứ hắn sao lại không hiểu cô yêu hắn đến nhường nào?
Về lý do cô không nói cho hắn biết thân thế mình, có lẽ là còn nỗi khổ gì đó.
Lại nhìn đến cốc nước trên bàn, sự trấn tĩnh của hắn cũng tăng thêm phần nào. Hắn cắn môi, quyết định lần này phải trực tiếp giảng hòa với cô.
“Eden”
Hắn khẽ gọi. Bên ngoài phòng khách lặng im không tiếng động. Chiếc kệ hôm qua ngã xuống cũng đã được nâng lên, mảnh vỡ được thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-noi-tan-cung-the-gioi/173686/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.