Thế giới này rất công bằng. Nếu như Vĩnh Hi có thể vì chị mà phản bội loài người, vậy thì Minh Viễn cũng có thể vì tôi mà phản bội chị. Làm gì có chuyện ông trời mãi thiên vị một người như vậy chứ?
Tranh sau khi uống máu no nê thì lại trèo sang cái giường nhỏ vốn được Từ Cảnh nén lại bằng mấy cuộn rơm nhỏ cột chặt thành bó ngủ ngon lành. Trước đó con nhóc vỗ vỗ cái bụng đã căng phồng, thích chí nhìn Hân Vũ đầy cảm kích. Hân Vũ chẳng biết tại sao con nhóc này lại thích máu mình đến thế, thậm chí cả phần lương thực tuần này nó cũng lén lút nhường cho cô, đổi lại cô phải cho nó một ít máu. Vốn ban đầu cô còn lo ngại việc này sẽ ảnh hưởng đến thể chất con nhóc, nhưng Từ Cảnh lại cười bảo không sao. Sống cùng nhau một thời gian, cô mới biết được Tranh nằm trong một nhóm nhỏ biến thể phát sinh dị biệt, thậm chí ba năm nay con bé chưa từng mất kiểm soát, chỉ là có hứng thú đặc biệt với máu đồng loại mà thôi. Hân Vũ uống rất nhiều thuốc thử nghiệm và máu bạch kỳ mã, thế nên con nhóc cảm thấy máu cô thơm và tinh khiết hơn cũng chẳng có gì lạ.
Từ Cảnh đã bị cai ngục gọi ra ngoài từ rất sớm. Thường ngày anh ta cũng qua lại thân thiết với bọn người này, mỗi khi có công vụ bọn cai ngục đều chạy đến nhờ vả anh ta, Hân Vũ ở đây lâu ngày cũng quen dần. Gần đây tình trạng mất kiểm soát của Hân Vũ xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-noi-tan-cung-the-gioi/1622503/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.