Cũng có thể nói, cô rất ích kỷ. Bởi vì từ rất lâu rồi cô đã biết Eden ở đó. Từ trước đến giờ cô vẫn biết, nhưng lại vì vài khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi của mình mà cố tình không nói ra.
Với cái cách mà Hân Vũ vừa dằn mặt Điệp Y vừa hạ đo ván đám lính hộ vệ của cô bé, chẳng mấy khó hiểu khi sau đó chẳng ai dám bén mảng đến khu vực cô và Hạ Dương đang nghỉ ngơi nữa. Hân Vũ cũng không muốn bị họ làm phiền, vừa cầm máu cho Hạ Dương xong, cô đã dìu anh vào mấy tảng đá khuất sâu trong đấu trường.
Đấu trường Định Mệnh vốn rất rộng lớn. Nơi đây vào lúc cao điểm nhất thậm chí có thể chứa đến mười ngàn tù nhân đấu đến nhau thừa sống thiếu chết để giành sự sống. Khác với vùng đất trống bên ngoài, khu vực bên trong lại được xây dựng theo lối trúc trắc nhằm tạo địa thế phức tạp khi hai tù nhân đấu đối kháng với nhau. Bên bốn dãy tường bằng đá cẩm thạch cao hơn ba thước này thậm chí còn có chỗ dựng mái hiên che chắn, lúc này có thể giúp cô và Hạ Dương tránh nắng tránh gió được.
Hân Vũ cởi bớt một lớp áo choàng ngoài để làm thảm cho Hạ Dương nằm, xong đâu đấy lại tập trung vào việc giải những bùa chú áp chế kẻ biến thể trên người anh. Tuy trước đó Tần pháp sư đã dạy cô cách giải những bùa chú này, thế nhưng giải bùa so với ếm bùa một người thì càng khó khăn hơn gấp bội. Thế nên Hân Vũ hì hục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-noi-tan-cung-the-gioi/1622501/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.