Trong vùng không gian rộng lớn mà ánh sáng mặt trời không thể rọi đến là một bầu trời được hóa phép như thật, thậm chí nheo mắt lại có thể mơ hồ nhìn rõ cả từng áng mây ngũ sắc đằng xa.
Như dự liệu, sáng hôm sau mặt trời vừa ngái ngủ trườn lên mặt biển thì cũng là lúc Hân Vũ và Kỳ Phong lên đường. Phong đã được thông báo từ sớm, nghĩ chuyến đi này cũng không mất quá nhiều thời gian nên hắn chỉ chào đại khái bọn Tâm Du vài tiếng, trước khi đi vẫn không quên trừng mắt liếc con chim lửa đang vỗ cánh phành phạch trước hồ.
Càng nghĩ hắn lại càng cảm thấy tức giận. Khó khăn lắm đêm qua Hân Vũ mới nhiệt tình như thế, nào ngờ giữa đường thì con chim này bay đến, thành thạo dùng mỏ đẩy cửa kính lượn vào phòng. Tiếng động vang lên quá lớn, nhiệt khí từ nó chẳng mấy chốc đã lan ra cả phòng khiến Hân Vũ dần dần thoát khỏi mê man, vội vã đẩy hắn ra.
Dù hắn biết con chim này là bảo bối Tần pháp sư tặng cho cô, nó xuất hiện đồng nghĩa với tin mật báo quan trọng từ kinh thành, thế nhưng nhìn vẻ mặt hung ác kia thì hắn cũng không cách nào kiềm nổi cơn tức giận, thậm chí có ý nghĩ đốt trụi lông nó mới khiến mình dễ chịu.
Quãng đường đi lần này nghe nói khá xa và hiểm trở, Tần pháp sư phái theo “Nhóc Tì” để chở hắn, phòng trường hợp con ‘Bé Cưng’ của Hân Vũ đuối sức vì chở đến hai người. Kỳ Phong và ‘Nhóc Tì’ vốn cũng chẳng ưa gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-em-noi-tan-cung-the-gioi/1622483/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.