Mọi thứ trở lại bình thường.Hải Miên vẫn đi học bình thường,hàng ngày cũng đối diện với những ánh mắt len lén xăm soi cô,chỉ không còn càn gỡ như trước,ngưỡng mộ có,ganh ghét,sợ sệt có chỉ có là họ không thể hiện quá nhiều như lúc trước và cũng không ai dám làm gì cô nữa.Cả đám Tố Tố và Hà Như gặp cô cũng không dám buông lời châm chọc như trước, thể hiện thái độ rõ nước sông không phạm nước giếng.Nhưng điều quang trọng là các thầy cô trong trường tỏ ra rất quan tâm đến cô,cư xử hoàn toàn khác trước, hỏi ra mới biết ông xã cô là người đầu tư tài trợ cho trường mỗi năm.
Hiaz.. sức mạnh đồng tiền có khác, bây giờ cô có thể đến trường học mà không còn sợ điều gì nữa vì cô có một ông xã cực bản lĩnh mà, đặt biệt rất yêu thương vợ,nhiều lúc nghĩ vu vơ cô sợ lắm,sợ một ngày không có anh bên cạnh, làm sao cô sống được đây.Tình yêu thật đáng sợ.Ở cạnh nhau mới mấy tháng mà cô cứ tưởng họ đã là vợ chồng già,họ hiểu ý nhau đến lạ lùng, mỗi cử chỉ,ánh mắt có thể đón được đối phương nghĩ gì? Hết giờ học cô ra về vừa đến cổng trường gặp một người mặc vest đen chặn lại.:
-" Lăng tiểu thư mời cô theo tôi,Tống chủ tịch muốn gặp cô"
...................................******.......................
Ra khỏi cửa khách sạn Hải Miên thẩn thờ như vừa bị vắt kiệt sức.Cô đón taxi mà không nói địa chỉ, chỉ nói chạy đâu cũng được vì trong tâm trí bây giờ mù mịt phương hướng bởi vì từng câu nói của ông ta cứ vang lên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-vo-yeu/38518/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.