Trở lại nhà lớn củanhà họ Tô, đang định lên tầng thì ông nội Tô vội vàng chạy ra từ phòngbếp ra, bưng một bát thuốc đại bổ, nhiệt tình gọi cháu rể: “Duệ Thần,khát nước rồi phải không, mau xuống đây ăn canh đi, đây là ông đặc biệtnấu cho cháu đấy.”
Dưới ánh mắt mong đợi của ông, Ninh Duệ Thần nhận lấy bát thuốc màu nâu, uống một hơi không chừa lại giọt nào.
“Tốt, Duệ Thần, mau lên đi, Tiểu Duyệt đang đợi đấy.” Ông nội Tô vui vẻ nhìnNinh Duệ Thần, đúng là càng nhìn càng thấy đứa cháu rể này thuận mắt.
“Vâng, ông nội ngủ ngon ạ.” Ninh Duệ Thần xoay người đi lên lầu.
“Chờ một chút, Duệ Thần.” Tô Lê Đông đột nhiên gọi, Ninh Duệ Thần dừng bước ông Tô nói.
“Cái đó... Duệ Thần à, cháu phải cố gắng lên nhé, đời sau của nhà họ Tô đềudựa hết vào cháu với Tiểu Duyệt đấy.” Ông nội Tô mập mờ nói, còn bấtchợt ho khan hai tiếng để che giấu sự bối rối của mình.
“Ông nội à, chuyện này ông đừng lo lắng.” Ninh Duệ Thần cũng mập mờ nói, nhấc chân đi vào phòng ngủ.
Nhưng vào lúc này, cửa chính kiên cố của nhà họ Tô đột nhiên bị đẩy mạnh,đồng thời truyền vào tiếng mắng tùy tiện vang vọng khắp nhà.
“Ninh Duệ Thần cậu là tên bạc tình bạc nghĩa, là tên cặn bã không chút tìnhnghĩa anh em, là tên bại hoại...Ưmh Ưmh Ưmh ông bịt miệng con làm gì,con còn chưa nói xong... Ưmh Ưmh Ưmh!”
***
Đi vào phòngngủ, Ninh Duệ Thần liền thấy cô vợ nhỏ của mình đang lắc đôi chân trắngbóc, mặc váy ngủ nằm sấp trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-tinh-yeu-dich-thuc/17477/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.