Đốm lửa nhỏ lốp bốp vang lên, lúc này đôi mắt trong suốt đã có chút ngà ngà say, đối với lời nói của anh không biết nghe lọt được mấy phần, ánh mắt hơi mê mang nhìn người đàn ông đang nắm lấy cánh tay mình, giống nhưđang chậm rãi tiêu hóa những lời anh vừa nói.
Cô gái lúc nãy gọi Tô Duyệt đi khiêu vũ quay lại nhìn, cười mập mờ, buông Tô Duyệt ra, một mình lặng lẽ rời đi.
“Phụ trách? Phụ trách như thế nào?” Rốt cuộc Tô Duyệt cũng lý giải được, cônghi hoặc nhìn Ninh Duệ Thần, tựa như một đứa bé ngây thờ đang đợi thầygiáo cho đáp án.
Nhưng, còn chưa chờ Ninh Duệ Thần trả lời, đôimắt của Tô Duyệt đột nhiên sáng bừng, bàn tay nhỏ bé chỉ lên bầu trời,“Nhìn kia, pháo hoa.”
Nơi này không có nhà cao tầng, trong bầutrời đêm, pháo hoa xinh đẹp trong nháy mắt nở rộ giữa nền trời, thắpsáng trọn cả đêm tối.
Nhưng Ninh Duệ Thần lại phát hiện, mặc dùngười bên cạnh thích xem pháo hoa, nhưng lại lấy tay bịt lỗ tai, mỗi lần pháo hoa nở rộ cô đều sẽ lùi về sau mấy bước, đồng thời mắt cũng nhắmchặt lại, sau đó sẽ khiếp đảm mở ra.
Con bé này, rõ ràng rất sợtiếng vang của pháo hoa lúc bắn lên, nhưng lại thích khung cảnh lúc pháo hoa nở rộ trên không trung, thật là mâu thuẫn mà.
Rất nhanh,pháo hoa chỉ bắn trong thoáng chốc, cũng chỉ là một thời gian ngắn, bầutrời đêm lại trở lại vẻ yên tĩnh vốn có của nó.
“Sao nhanh nhưvậy đã hết rồi?” Tô Duyệt cong môi bất mãn nói, hiển nhiên không thỏamãn với mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-tinh-yeu-dich-thuc/17467/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.