Edit: TiêuKhang
Mặt Thẩm Gia Dũng lúc này xanh lè xanh lét. Những lời lẽ lạnh lùng vôtình của Tô Duyệt như đang châm chích vào chỗ đau tận sâu nơi đáy lònganh ta. Trước kia, nếu cô biết đó là điểm yếu của anh thì sẽ khéo léonói tránh đi, thậm chí nếu có ai đó cười nhạo anh, cô đều sẽ tài tìnhnói bâng quơ vài ba câu thì đã có thể bảo vệ tôn nghiêm cho anh. Vậy màhôm nay, nói chuyện lại tuyệt tình tuyệt nghĩa như thế, phát hiện rađiều này khiến cho Thẩm Gia Dũng có cảm giác kinh hoảng không thể giảithích.
"Tiểu Duyệt, rốt cuộc em và gã đàn ông đó có quan hệ như thế nào?" Lúcnày Thẩm Gia Dũng đã không dằn nổi sốt ruột mà hỏi, bất chấp luôn lờinói của Tô Duyệt mang đầy gai. Nếu như nói mới vừa nãy ở quán trà anhcòn vì Tô Thiến Tuyết mà ẩn nhẫn chút không đành lòng, thì hiện tại tấtcả lo lắng cùng với nỗi hoảng sợ như sắp mất đi thứ gì mình yêu quý đềuhiện hết lên mặt anh ta lúc này.
"Anh Thẩm, tôi nhớ nhà anh hình như đâu phải ở cạnh biển?(*)" Tô Duyệthờ hững nói, ngừng vài giây rồi nói tiếp: "Nếu như không có việc gì,mong anh sau này đừng tìm tôi nữa, tôi sẽ rất cảm kích anh." (* ý TD nói anh chàng này nhà kg ở cạnh biển mà lòng dạ bao la quá, quản nhiềuchuyện kg liên qua tới mình)
Tô Duyệt nói xong nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, thế nhưng tia chán ghét thoáng qua mặt cô anh đã thấy vô cùng rõ ràng.
"Tiểu Duyệt! Em nhất định tuyệt tình như vậy sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-tinh-yeu-dich-thuc/17412/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.