Thẩm Gia Dũng bị bỏrơi mặt mày xanh mét, hôm qua Tô Duyệt không thể chờ đợi nóng lòng đòichia tay anh không chút do dự, sợ là họ đã sớm có mờ ám sống chung vớinhau rồi. Mà mình làm vậy, bất quá cũng chỉ là tạo thêm điều kiện chocô thuận nước đẩy thuyền có được lý do chia tay hợp lý mà thôi!
Tư tưởng con người có đôi khi lại kỳ quặc như thế, rõ ràng mình đã làmsai, lại một mực ghán cho người khác tội vô sỉ giống như mình, một haiđem tất cả sai lầm đẩy hết cho người khác.
Hoặc có thể là, trongthâm tâm Thẩm Gia Dũng không thể chấp nhận được Tô Duyệt có người đànông khác, còn về bản thân mình làm sai thì căn bản không màng để ý.
"Tô Duyệt, em và anh ta qua lại bao lâu rồi?" Thẩm Gia Dũng cắn răng nghiến lợi hỏi, trong mắt anh ta đang kiềm nén lửa giận.
Tô Duyệt nhìn Thẩm Gia Dũng, trong lòng bất giác thấy tức cười, anh tađang hạch hỏi mình sao? Anh ta dựa vào cái gì mà hạch sách mình chứ? Anh ta dùng tư cách gì để hạch hỏi mình?
Là anh ta phản bội cô trước, hai người đã chia tay, hôm nay đã không còn quan hệ, cô ở chung với đàn ông khác thì đã sao?
Nhấp hớp nước, Tô Duyệt không tính giải thích gì. Vấn đề này, cô không muốntrả lời. Không có được đáp án cho sự suy đoán lung tung của mình, chỉkhiến Thẩm Gia Dũng càng thêm khó chịu.
Tô Thiến Tuyết ở bên cạnh thì càng tức giận nói không ra lời, mí mắt được tô vẻ chải chuốt vốnxinh đẹp quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-tinh-yeu-dich-thuc/17410/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.