Mộc Tử thực hiện “lời hứa” của mình, gọi cho Tôn Canh: “Còn nhớ hôm trước tôi nói sẽ mời anh ăn cơm không? Tối nay đi.”
“Xin lỗi, tối nay tôi bận.”
Mặt Mộc Tử xịu xuống.
Tôn Canh giải thích: “Tôi có hẹn đánh cầu lông với bạn.”
“À, vậy thì hôm nào hẹn lại.” nhiệt tình của Mộc Tử giảm đi mấy phần.
“Có muốn cùng nhau đánh cầu không?”
“Hả?” Mộc Tử nghĩ tới trình độ cùi bắp của mình, nhưng không muốn bỏ qua cơ hội, “Được đấy.”
Tôn Canh báo thời gian và địa điểm đánh cầu lông cho Mộc Tử.
Mộc Tử ném đện thoại xuống, lao về phòng: “Đồ đánh cầu! Đồ đánh cầu! A!”
Tủ quần áo cô không có quần áo thể thao. Cầu cứu Đinh Hương: “Tôn Canh hẹn em đêm nay chơi đánh cầu, mà em không có bộ đồ thể thao nào hết.”
Đinh Hương đang ở văn phòng bận tối mặt tối mày: “Vậy đi mua nhanh lên.”
Giọng nịnh nọt: “Chị, đồ thể thao của chị…”
“Nếu em mặc vừa thì cứ lấy, không sao.”
Nhưng đúng là cô mặc không vừa. Mộc Tử nhanh nhẹn sửa soạn, xách một cái túi to, đi ra ngoài mua đồ “trang bị” hẹn hò – cứ coi như hẹn hò cũng cần có “trang bị” đi.
Mộc Tử chen lên tàu điện ngầm, thở dài. Phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Lúc vội vàng mới ôm chân Phật thì sẽ luống cuống tay chân, thường là bi kịch. Tình yêu cũng vậy, hiểu rõ bản thân và đối phương, không ngừng điều chỉnh chiến lược thì sẽ giành được chiến thắng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-ngay-mai/2466740/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.