Mộc Tử và Tôn Canh ngồi trong một quán cháo lâu đời, một kẻ thứ ba vô tội bên cạnh – Nini.
“Cô đã đến đây bao giờ chưa?” quán không lớn, Tôn Canh bắt Nini ngồi bên cạnh không cho nó lộn xộn.
Mộc Tử gật đầu: “Tôi đến rồi. Đồ ăn ngon, ở đây có cháo hạt sen rất ngon.”
Tôn Canh cười, tuy nụ cười vẫn có vẻ nhợt nhạt: “Vậy tốt rồi.”
“Ừ.” Mộc Tử nhìn Nini, “Nó có cần ăn gì không? Có gọi cho nó cái gì không?”
“Không cần.” Tôn Canh lắc đầu, “Tôi biết ở đây không cấm thú cưng nên mới mang nó theo.”
“Nói thật, nó to như thế này có thể dọa người khác sợ không?” Mộc Tử nói, nhìn Nini hơi lo lắng.
“Thường thì tôi đi làm bận rộn, ít khi mang nó ra ngoài. Phần lớn là sau khi tan tầm dẫn nó đi dạo trong khu nhà một lúc, nó rất hiền lành.”
Mộc Tử gật đầu, cô không nuôi thú cưng, cũng không hứng thú mấy, huống hồ Nini này là của người yêu cũ Tôn Canh để lại – sao lại nghĩ tới đây rồi, dừng! Trong khoảng thời gian ngắn, cô không tìm ra đề tài nói chuyện nên im lặng.
May là Tôn Canh kịp thời đổi đề tài, đưa thực đơn cho cô: “Muốn ăn gì thì cô cứ gọi.”
“Nói thật là tôi ăn rất được.”
“Nhìn ra được.”
“Hả?”
“Có lần trong tạp chí, cô uống hai ly trà sữa, ba cái bánh tart, hơn nữa còn là không lâu sau bữa trưa.”
Mộc Tử bật cười, có hơi xấu hổ nhưng cũng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-ngay-mai/2466715/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.