Sau khi uống ừng ực hết bình nước lớn, Tôn Canh tiện tay ném chai rỗng vào sọt rác bên cạnh.
Cao Sơn thu dọn đồ đạc: “Tắm xong mình đi ăn tối nhé?”
“Không đi.” Tôn Canh lắc đầu.
“Sao vậy?”
Tôn Canh nhún vai: “Về nhà sớm nghỉ ngơi.”
Cao Sơn gật đầu: “Được rồi.” Tối nay chỉ có hai người chơi, chơi hai tiếng đã kiệt sức.
Hai người xách túi vào nhà tắm: “Gần đây cậu càng ngày càng bận, rủ chơi bóng khó lắm mới ra.”
“Ừ.”
“Lâu rồi Mộc Tử không tới.”
“Ừ.”
Cao Sơn suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Cậu với Mộc Tử có chuyện gì giấu chúng tôi không?”
Tôn Canh liếc nhìn Cao Sơn không nói gì.
“Sao, đừng giả vờ nữa, cô ấy thích cậu hoặc là cậu thích cô ấy.”
Tôn Canh lắc đầu.
“Cô ấy không tệ nha, trước đây tôi thật sự muốn theo đuổi cô ấy.”
Hai người vào nhà tắm, Tôn Canh đặt đồ xuống, cởi áo, chuẩn bị tắm.
“Hay là trong lòng cậu vẫn chưa buông bỏ được Bội Kỳ?”
Tôn Canh chỉ để lại cho Cao Sơn một bóng lưng trầm mặc.
Dòng nước từ vòi hoa sen chảy rất mạnh, Tôn Canh lau nước trên mặt, đầu thoáng hiện lên gương mặt Mộc Tử. Cô cười, còn có, khóc.
Có lẽ trong lòng mình cũng có ít nản chí.
Nhưng người ta phải học cách đối mặt với những thất bại, cho dù đó là công việc hay tình cảm.
+
Mộc Tử xem thông tin nhà cho thuê trên mạng. Giao thông thuận tiện, đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-ngay-mai/2466703/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.