Mộc Tử đang viết trong phòng khách, thời tiết trở nên lạnh hơn, viết một lúc lâu, tay cô hơi cứng.
Ting ting – tin nhắn Tôn Canh: “Em ngủ chưa?” Vì cô bị thương trong chuyến đi, tạp chí phái một đồng nghiệp khác đi thay công việc của cô, Tôn Canh đã đến Giang Tây để gặp đoàn làm phim, không biết khi nào anh về.
“Dạ chưa. Em đang viết bài.” Mộc Tử nhìn đồng hồ, gần một giờ sáng, nhắn lại, “Sao anh vẫn chưa ngủ?”
Tôn Canh không trả lời.
Mộc Tử tắt điện thoại, có lẽ anh mệt quá nên ngủ quên mất. Mộc Tử đeo kính vào, tiếp tục gõ máy tính. Khóa cửa kêu lách tách, Mộc Tử sửng sốt.
Tôn Canh xách chiếc vali nhỏ vào.
“Sao giờ này anh lại tới đây?”
Cô đứng lên, chân vẫn còn khó đi đứng. Tôn Canh đặt vali xuống, bước tới kéo cô: “Anh mới xuống máy bay.”
“Vậy sao lại tới đây, về nhà nghỉ ngơi sớm mới đúng chứ!”
Tôn Canh ho nhẹ một tiếng, “Bên này của em gần hơn không phải sao. Vì vậy anh tới đây.”
“Anh đói không?”
“Không. Anh ăn qua loa rồi.”
“Anh thật là, lúc này còn chạy tới đây, tí nữa về thì mất bao nhiêu thời gian nữa chứ.” Mộc Tử quay người, “Anh muốn uống nước không?”
Tôn Canh đi theo vào bếp, nhìn Mộc Tử rót nước ấm, nhận lấy uống một hớp.
“Bên ngoài lạnh lắm à.” Mộc Tử sờ áo khoác Tôn Canh, thấy lạnh ngắt.
“Ừ.”
“Anh muốn em mở máy sưởi không?”
Tôn Canh lắc đầu: “Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-ngay-mai/2466657/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.