Nửa đêm. Đinh Hương đột ngột tỉnh giấc, toát mồ hôi lạnh.
Cô nghe tiếng ba thở hổn hển đau đớn ở phòng bên cạnh. Cô vội vàng chạy sang: “Ba! Ba!”
Cô buộc mình bình tĩnh, gọi điện thoại cho cấp cứu, trùm chiếc áo khoác dày lên ngoài bộ đồ ngủ của ba.
Nửa tiếng sau, xe cấp cứu đến, cô đưa ba đến bệnh viện.
Mãi đến khi trời chuyển sáng, bác sĩ rời khỏi phòng cấp cứu, kéo khẩu trang xuống, nhìn ánh mắt sợ hãi mà mong đợi của Đinh Hương, khẽ lắc đầu: “Chuẩn bị tâm lý cho tốt, dự đoán sẽ không lâu nữa.”
Đinh Hương ngồi phịch xuống đất.
Hôm sau Chu Quý Đồng đến nhà Đinh Hương, gọi điện thoại mới biết ba Đinh đã ở bệnh viên.
Anh vội vã đến bệnh viên, ba Đinh đã lâm vào trạng thái hôn mê.
Chu Quý Đồng nắm tay Đinh Hương, bàn tay cô lạnh ngắt, cứng đờ: “Anh đi mua bữa sáng cho em.”
“Em không muốn ăn.”
“Ít nhiều gì cũng phải ăn một miếng.”
Đinh Hương cầm ổ bánh mì nóng, bên cạnh là ly sữa ấm. Cô máy móc cắn một miếng, lại nhai nuốt, nước mắt cứ rớt xuống nóng bỏng trên tay.
“Đừng như vậy.”
“Anh biết không? Em thực sự dành rất ít thời gian cho ba mình, nhưng trong lòng em rất yêu ông ấy. Em nỗ lực học hành, chăm chỉ làm việc, cố gắng tiết kiệm, chỉ để một ngày có thể cho ba một cuộc sống tốt hơn.”
“Đời này của ông thật sự không dễ dàng, chỉ có một mình, đơn độc nhiều năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-ngay-mai/2466630/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.