Tôn Canh gần như không ngừng chân ga, suýt tí là vượt hai đèn đỏ, không ngừng tăng tốc lao về đến nhà, trong nhà đã không còn tăm hơi Mộc Tử.
Anh nhìn phòng khách, đa số đồ đạc Mộc Tử vẫn còn ở đó – cho nên, cô sẽ quay về.
Đột nhiên, ý nghĩ lóe lên, anh lao về phòng kéo chăn bông trên giường – con gấu bông nhỏ của Mộc Tử đã không còn ở đó.
Tôn Canh lại bấm điện thoại, nhưng vẫn tắt máy.
Chán nản ngồi sụp xuống.
Nini đi lại gần muốn chơi với Tôn Canh, Tôn Canh nhẹ nhàng ôm Nini: “Chị Mộc Tử đâu?”
Tất nhiên Nini không thể nói cho anh biết chị Mộc Tử đã đi đâu, chỉ vô tội kêu hai tiếng.
Tôn Canh biết từ khi Bội Kỳ quay về, trong lòng anh đã có nhiều điều suy nghĩ, anh ít quan tâm đến Mộc Tử. Đến nỗi như lời Mộc Tử nói – lựa chọn giữa Mộc Tử và Bội Kỳ, chẳng lẽ tim anh thật sự đã dao động sao?
Kiệt sức nằm dài trên sofa.
Có thứ gì đó cộm ở cổ anh dưới gối sofa, anh đứng lên, nhặt vật đó ra – chiếc khăn quàng cổ mà Mộc Tử bỏ sau khi đan được đoạn đầu – khi đó cô hứng thú bừng bừng, mặt mày hớn hở diễn tả với anh, “Em đã mua sách học đó. Hừ, mùa đông này anh không cần mua khăn quàng cổ.” Nhưng sau khi nói vậy, chiếc khăn quàng thương hiệu Mộc Tử theo lời cô đã biến mất.
Tôn Canh mỉm cười, cầm cuộn len nhỏ kia lên ngắm.
Ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-ngay-mai/2466614/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.