Đích đến là một thôn núi trong huyện M. Nghe nói cảnh sắc địa phương tuyệt đẹp, thổ sản phong phú, điểm nổi bật nhất chính là cósuối nước nóng.
Buổi chiều hai giờ rưỡi, Kỉ Tích lái xe việt dã, dùng vận tốc năm mươi tiến vào thôn trang nhỏ, đem xe ngừng ở trước nhà khách (aka nhà trọ)tương đối cũ.
Không đến hai phút, xung quanh xe đã tụ tập bảy tám đứa con nít đang chảy nước miếng, cách đó không xa, mười mấy ông bà già đầy đầu tóc bạc tập tễnh đi tới, dùng ánh mắt trông mong nhìn bọn họ, giống như đang xem một đĩa thịt kho tàu nóng hôi hổi.
>_</// phương thức chào đón khách du lịch của các người thật đặc biệt!
Đinh Quế Lan ngẩn ngơ xuống xe, lấy tay làm quạt che mặt, sau khi thoáng thanh tỉnh nhìn quanh mọi nơi, nhất thời thất vọng. Sàn xi măng, tường vôi, cửa sổ thủy tinh…. Cả thôn xóm nếu cần một chữ để hình dung, thì chính là — đất!
Tiêu Trần đi vào nhà khách, gọi ông chủ đi thẳng vào vấn đề nói: “Có phòng ở thanh tĩnh một chút không?”
Ông chủ trên dưới bốn mươi tuổi, thân thể điển hình của nông dân, trong mắt lộ ra một tia khôn khéo, tươi cười như hoa trả lời: “Có, đi dọc theo đường đá, đi chừng mười phút. Trong rừng có hai căn nhà nhỏ. Phong cảnh cùng phòng ở đều tốt hơn chỗ này rất nhiều, có nên giá có hơi……”
Tiêu Trần hiểu rõ đánh gãy lời ông chủ vòng vo, sảng khoái nói: “Chúng tôi ở đêm nay đến chiều ngày mốt, cũng chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-mot-ong-chong-nho-tuoi-hon/3138443/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.