Một ngày trôi qua rất nhanh, đặc biệt là khi đi du lịch. Tiêu Trần, Kỉ Tích bảy giờ rời giường rửa mặt chải đầu, dắt tay ở trong sân tản bộ. Tám giờ làm xong điểm tâm, đánh thức vợ chồng Hợi Nhẫm Tĩnh.
“Không khí sáng sớm thực mát mẻ, không ra tản bộ thật đáng tiếc”
Đinh Quế Lan hai má đỏ lên, gắp miếng củ cải ngâm giấm vùi đầu ăn.
Xem ra tối qua, cách vách chăm chỉ cày cấy hơn nửa đêm. Bất quá, Đinh Quế Lan cá tính mạnh mẽ, mà cũng có bộ dáng ngại ngùng như vậy, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người. Tiêu Trần hiểu rõ chuyển đề tài. “Tôi vừa rồi cùng con của bác gái nói qua, chờ sau khi ăn sáng xong dẫn chúng ta đi chung quanh một chút”
“Nơi này có cái gì chơi vui?”, Hợi Nhẫm Tĩnh lang thôn hổ yết ăn ba bát cháo hoa lớn, mồm miệng không rõ hỏi.
“Chụp ảnh, câu cá, hái nấm, nghe nói chân núi còn bán lá trà”, cả nhà Kỉ Tích đều thích uống trà, trà đặc sản nông thôn đáng giá thưởng thức.
“Đi đến bên kia núi mất báo lâu?”, đa số nữ nhân đi dạo phố mua sắm không sợ mệt, trừ cái đó ra còn lại đều khuyết thiếu nghị lực. Không khéo Đinh Quế Lan cũng là một trong số đó, cô rút lui nói: “Nếu không, mấy người đi đi. Tôi ở nhà tắm ôn tuyền chờ các người”
“Đi thôi. Đi không nổi, anh ôm em đi”, Hợi Nhẫm Tĩnh khó có được ôn nhu một phen.
Tuy rằng cả người bủn rủn, Đinh Quế Lan cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-mot-ong-chong-nho-tuoi-hon/3138437/chuong-4-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.