Đại hội thể thao diễn ra hai ngày, Kỉ Tích mặt mày rạng rỡ. Dù hắn không nói, mọi người đều biết, hắn dễ dàng ôm ba huy chương vàng. Mà, đáng chú ý nhất chính là Kỉ Tích có anh họ là tiểu thuyết gia hàng đầu.
Trử bỏ có người ngẫu nhiên quấy rầy xin kí tên, Kỉ Tích đúng là phi thường hạnh phúc. Trần Trần sáng sớm vì hắn chuẩn bị đầy đủ, hai người ra cửa tiến vào vườn trường tản bộ. Hắn giới thiệu cho Trần Trần rất nhiều cảnh quan ở D đại, mang Trần Trần đi thăm tòa nhà hắn học. Giữa trưa, Trần Trần ở trên cỏ trải một tấm vải thô, từ ba lô lấy ra rất nhiều đồ ăn ngon, bọn họ trong hoa viên xanh mát, nhàn nhã nói chuyện phiếm ăn cơm trưa.
“Kỉ Tích, hôm nay là ngày cuối của hội thao, đến phiên Hợi Nhẫm Tĩnh chạy đường dài 8km. Đợi lát nữa, chụp cho hắn hai tấm ảnh đi.” Hai ngày này, Hợi Nhẫm Tĩnh đều ở bên tai Tiêu Trần lải nhải, Kỉ Tích như thế nào không đủ nghĩa khí, như thế nào hãm hại huynh đệ. Tiêu Trần nghe đến chướng tai, trên mặt cười, trong lòng hận không thể để hắn chạy gấp đôi mới tốt.
Kỉ Tích lấy khăn tai trong túi, thay Tiêu Trần lau đi ngón tay đầy dầu mỡ. “Được. Em mới vừa nhìn thấy vợ hắn mang theo camera, đại khái tính toán chụp tư thế oai hùng của Hợi Nhẫm Tĩnh. Chúng ta đi xem náo nhiệt vui lắm.”
“Ừ.” Tiêu Trần cười tủm tỉm gật đầu, múc một muỗng trứng chần nước sôi, đưa đến bên miệng Kỉ Tích đút hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-mot-ong-chong-nho-tuoi-hon/3138422/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.