Từ khi [Trí mạng sợ hãi] khởi quay, Kỉ Hưởng Vân một người hai sức, nam chính kiêm đạo diễn. Vội đến đầu óc quay cuồng, không có thời gian về đại trạch. Tiêu Trần hiểu được, Hưởng Vân là không muốn nhìn thấy Kỉ Tích cùng mình thân thiết, để tránh thấy cảnh thương tâm. Nhưng mà, đáy lòng anh phiền muộn thản nhiên không dứt được, luôn luôn có cảm giác áy náy ta không giết người, người vì ta mà chết.
Sáng sớm hôm đó, Kỉ Tích sáu giờ xuống lầu tới phòng bếp nấu đồ ăn. Một phần đậu hủ non mềm, một bát sủi cảo thịt heo, một dĩa cá chép kho tàu, một hộp canh cá bạc, cộng thêm một rổ trái cây tươi mới. Làm xong món ngon mỹ vị, hắn lén lút ra hoa viên, bứt một bó hoa cúc xinh đẹp.
Trắng của ‘Thập Trượng Thùy Liêm’, ‘Ngọc Đường Kim Mã’; vàng của ‘Tây Hồ Liễu Nguyệt’, ‘Bộc Bố Khai Hoa’; xanh của ‘Lục Mẫu Đơn’, ‘Lục Thúy’; hồng của ‘Đạp Tuyết Tầm Mai’, ‘Thái Chân Hàm Tiếu’. Mỗi đóa hoa, đều là ngàn cánh vạn cánh, chồng chồng chất chất. Trong đó không thiếu mê hoặc và quyến rũ, không thiếu tiêu sái không bị ngăn cản, càng có cao quý hàm súc không mất đi.
(*mấy tên trên là tên của các loại hoa)
Đóa đóa hoa đều mang theo giọt sương, dưới ánh mặt trời lập lèo ánh sáng. Chúng nó như biết sinh hoạt ngắc ngủi, từng cành từng cành tùy gió thu bay múa, giống như cô nương xinh đẹp nhảy vũ điệu duy nhất cả đời. Là tráng lệ như thế, là chói mắt như vậy.
Kỉ Tích cắt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-mot-ong-chong-nho-tuoi-hon/3138401/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.