"Làm sao vậy?" Cảm giác được cô cảm xúc của cô đột nhiên có chút trầm xuống, Tề Lạc mở miệng hỏi.
"Không có gì." Cô lắc đầu.
"Em còn nói không có gì, có phải có bí mật không thể nói với anh không?" Anh trầm mặc một chút, có chút bi thương hỏi.
"Không có, em hiện tại không có bí mật gì giấu anh cả, em có thể thề với trời." Cô nghiêm túc, hai mắt nhìn chăm chú vào anh nói.
"Chính là em hiện tại rõ ràng là có tâm sự lại không chịu nói với anh." Anh trực tiếp nói rõ, nhìn cô.
"Em không có tâm sự gì, chỉ là có chút nhớ con trai mà thôi." Cô nhìn anh chốc lát mới khẽ thở dài một hơi, nói.
Tề Lạc nhẹ sửng sốt hạ, không nghĩ tới sẽ nghe thấy như vậy một đáp án. Con trai.. Nghĩ đến cái đứa bé đã từng nằm trong vòng tay anh, một đứa bé nhỏ xíu đáng yêu, anh trong lòng cũng không thể không nhớ về đứa bé kia, hận không thể lập tức gặp được nó ngay lúc này, sau đó được anh ôm vào trong lòng ngực, mở miệng kêu anh là ba ba. Bất quá anh cũng không quên mình đã đồng ý với mẹ của thằng bé là phải cho cô ấy một ít thời gian để xử lý mối quan hệ với Ôn gia.
"Con trai chúng ta tên là gì? Anh đến bây giờ còn không biết." Anh mở miệng hỏi cô.
"Niệm Kỳ, thằng bé kêu là Niệm Kỳ, Ôn Niệm Kỳ. Về sau sẽ sửa thành Tề Niệm Kỳ." Cô nói với anh.
"Điều đó là đương nhiên, bởi vì thằng bé là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-hong-hanh-the/1805739/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.