Dưới ánh nắng chói chang của tháng chín, mỗi sinh viên đều ôm mơ ước sẽ có thể chạy nhảy vui đùa, tận hưởng tuổi trẻ trên khuôn viên trường đại học. Nhưng nào ngờ được rằng, vừa mới bước vào đại học đã phải đi tập huấn quân sự thừa sống thiếu chết.
Phơi dưới mặt trời nóng rực không còn chút sức sống, người nào người nấy trông còn bầm dập hơn trái cà tím. Bọn họ cúi đầu, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hiệu trưởng đang nói năng liến thoắng trên bục. Trong lòng nghĩ rốt cuộc buổi diễn tập quân sự này khi nào mới kết thúc đây.
Vốn tưởng rằng biểu diễn xong có thể rời đi, nhưng bọn họ vẫn xem thường nhà trường rồi. Có điều, may thay đây đã là ngày cuối cùng. Dương Dịch Lạc thầm nghĩ, còn thêm mấy ngày nữa e là cô sẽ bị tróc da mất.
Không hề khoa trương chút nào, là tróc da thật đấy.
Cô đang suy nghĩ thì sau lưng bỗng nặng trĩu, cô không cần nghĩ cũng biết là ai. Hơn nửa tháng tập huấn quân sự này, cô đã quen rồi. Dương Dịch Lạc không ngoảnh đầu lại, nói: “Thường Lam, cậu đang làm gì thế hả?”
Thường Lam không đáp lại, không biết cô ấy đang làm gì, cả người run rẩy, khiến người bên cạnh liên tục nhìn về phía bọn họ. Dương Dịch Lạc hơi nghiêng người, khẽ đẩy đối phương: “Cậu vui đến điên rồi hả?”
Thường Lam ngẩng đầu lên, suýt thì đụng trúng cằm của Dương Dịch Lạc. Vẻ mặt cô ấy có chút vặn vẹo, sự kỳ quặc khó nói nên lời, ngay cả lời nói cũng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-em-vua-hay-dung-luc/3389835/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.