Mãi đến tận lúc bày tỏ xong, Tô Đàm xác nhận quan hệ với Lục Nhẫn Đông, cô mới hơi rút tay ra khỏi eo anh.
Không thể không thừa nhận, quả nhiên eo của Lục Nhẫn Đông rất nhỏ, nhưng không có nghĩa là mềm mại, cách một lớp áo cũng có thể cảm nhận cơ bắp rắn chắc, dẻo dai, cảm giác tương đối tốt khi sờ vào.
Lục Nhẫn Đông cười, nháy mắt với Tô Đàm: "Chờ lúc không có người, anh cho em sờ những chỗ khác."
Tô Đàm không nói nổi, rõ ràng người đùa giỡn lưu manh là cô, nhưng cớ gì người bị đùa giỡn lưu manh lại có vẻ mặt tình nguyện thế kia...
Đu quay khổng lồ quay một vòng hết mười tám phút, hai người ở trên đó hai vòng. Lúc từ trên đó đi xuống rồi sang bên chỗ nhà ma thì thấy hai người kia đỡ nhau đi ra, sắc mặt tái mét.
Hứa Lăng Duệ thấy Tô Đàm, giọng cậu nghẹn ngào: "Chị ơi..."
Lục Nghiên Kiều ở bên cạnh nói: "Dọa chết cháu, dọa chết cháu rồi!" Cô ấy thảm thương lên tiếng, "May mà trước khi vào cháu đã đi vệ sinh, nếu không kiểu gì quần của cháu cũng ướt đẫm hết."
Tô Đàm hỏi: "Làm gì mà sợ đến mức đấy?"
Hứa Lăng Duệ chạy đến bên cạnh Tô Đàm, ấm ức nói: "Kinh khủng lắm ạ, em bị nhân viên nhốt vào trong quan tài mấy phút liền..."
Tô Đàm nghe cậu miêu tả mà rùng mình, cô trợn tròn mắt: "Quan, quan tài á?"
"Đúng đúng đúng, còn Lục Nghiên Kiều thì đi tìm chìa khóa." Vẻ mặt Hứa Lăng Duệ đầy tuyệt vọng, may mà Lục Nghiên Kiều quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-em-that-hung-phan/1795496/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.