Editor: Bạch Vân Beta: An Hiên
Một giờ sau, Lục Nhẫn Đông nấu xong, bưng đồ ăn lên bàn.
Tô Đàm nhìn một bàn rất nhiều món ăn, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc: “Wow, anh giỏi quá...” Cô cũng biết nấu ăn nhưng chỉ biết làm đồ ăn bình thường hằng ngày. Nhưng xem những món ăn Lục Nhẫn Đông làm, chắc chắn là từng học qua trường lớp.
Lục Nghiên Kiều đưa cho Tô Đàm đôi đũa, cười nói: “Đúng vậy, thế hệ sau này của đàn ông nhà họ Lục bắt đầu học nấu ăn rồi, theo như lời bà nội em nói, đàn ông biết nấu ăn là quyến rũ nhất.”
Lục Nhẫn Đông nhìn Lục Nghiên Kiều, khẽ quát một câu: “Cơm cũng không chặn được miệng của cháu.”
Lục Nghiên Kiều làm động tác khóa miệng mình lại.
Món ăn nhìn bên ngoài đã thấy rất đẹp, ăn vào trong miệng càng thấy ngon hơn. Đặc biệt là món sườn cừu rán ngon đến nỗi tất cả như sáng lên trong mắt của Tô Đàm.
Sườn là sườn cừu non, bên ngoài hơi xốp giòn nhưng khi cắn thì thấy toàn là nước thịt đậm đà, phần thịt non vừa nhai như tan vào trong miệng, toàn bộ khoang miệng đều là mùi thơm của thịt cừu.
"Ngon quá.” Lục Nghiên Kiều ăn đến nỗi nước mắt lưng tròng.
“Thật sự rất ngon.” Tô Đàm cũng nghiêm túc gật đầu đồng ý với cô ấy: “Không ngờ anh Lục nấu ăn giỏi đến vậy.”
Lục Nhẫn Đông thản nhiên: “Nếu cô thích, lần sau tôi sẽ làm cho cô ăn.”
Tô Đàm cười: “Cảm ơn anh trước nhé.”
Lúc ba người ăn cơm, Khoai Tây dựa sát vào Tô Đàm vẫy vẫy đuôi, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-em-that-hung-phan/1795475/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.