Buổi chiều muộn, ánh nắng dần tắt sau những tòa nhà cao tầng của thành phố, tạo nên một khung cảnh mờ ảo bên ngoài cửa sổ văn phòng của Gia Khải. Anh ngồi tại bàn làm việc, đôi mắt dán vào màn hình máy tính, nhưng tâm trí dường như đã rời xa công việc từ lâu. Những suy nghĩ về Ngọc Lan, về cuộc sống hiện tại, cứ lởn vởn trong đầu anh.
Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Gia Khải. Anh nhấc điện thoại lên và nhìn thấy tên Minh Hoàng hiện trên màn hình. Nhẹ nhàng bấm nút nghe, giọng anh không giấu được sự ngạc nhiên:
"Alo, Minh Hoàng? Có chuyện gì vậy?"
Giọng Minh Hoàng từ đầu dây bên kia vang lên, pha chút căng thẳng: "Chào Khải, cậu đang làm gì đấy?"
"Anh đang làm việc. Có chuyện gì không Hoàng? Nghe giọng cậu có vẻ không ổn." Gia Khải nhíu mày, cảm nhận được sự bất thường từ phía bạn mình.
Minh Hoàng thở dài, giọng anh trở nên trầm buồn: "Thật ra... mình muốn gặp cậu, nói chuyện một chút. Có thể tối nay chúng ta đi uống rượu được không?"
Gia Khải im lặng vài giây, đoán rằng Minh Hoàng đang gặp chuyện khó khăn. Anh từ tốn trả lời: "Được thôi. Cậu chọn địa điểm đi, mình sẽ đến."
Minh Hoàng không giấu được sự cảm kích: "Cảm ơn cậu, Khải. Mình sẽ nhắn địa chỉ cho cậu ngay. Gặp lại sau.
Gia Khải cúp máy, lòng đầy tò mò về chuyện gì đang làm Minh Hoàng lo lắng đến vậy. Anh nhanh chóng thu xếp công việc, rồi nhắn tin cho Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3645455/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.